Mẹ xấu hổ càng ngày càng nhỏ giọng hơn, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng gần như vùi vào cặp vú cao dựng đứng. “He he!!... Gia vị là gì, nói cho Trang đi!!” Đức Dũng nhào nặn bộ ngực cao chót vót của người đẹp như thể chúng là bột nhào. “Chính là… chính là… chính là nước bọt… của các anh ấy...” Mẹ trả lời một cách khó khăn. Uỳnh!! Những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu Trang dường như đang sôi sục. Cô chợt hiểu vì sao mỗi đêm đều có giọng nói yếu ớt của mẹ...