Xuyên Thành Giống Cái Siêu Ngoan, được Các đại Lão đoàn Sủng
Hoa Biến Trủng
Chương 107
“Lúc ấy em chạy trốn nhưng không còn đường thoát, chỉ đành nhảy xuống vách đá, bị một hòn đá sắc nhọn đâm thủng nên mới để lại vết sẹo này. Em không biết tại sao em còn sống, cũng không biết mình đến thế giới này bằng cách nào, chỉ là vết thương này nhắc nhở em, em đã từng chết.” Giọng Trì Ương rất nhẹ nhàng, cô cúi đầu nhìn những vết thương trên người. Rõ ràng là cô cười khẽ nhưng dường như thân thể của cô cũng có thể cảm giác được nỗi đau đó, nước...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng


0 bình luận