Chương 142

Tôi rời đi lâu như vậy, vậy mà các người đều không nhớ tôi, mệt tôi còn mang lễ vật về tặng mọi người." Những người vốn muốn xem Đồng Nghiên như vật trong suốt nghe vậy lập tức bỏ hết công việc trên tay xuống, một người lại một người hớn ha hớn hở nịnh nọt đi qua. "Ôi chao, nhìn đây là ai này? Không phải là bà chủ xinh đẹp của chúng ta đã trở lại rồi sao! Bà chủ, nhìn nước da hồng hào xinh đẹp của cô, thời gian này có phải đi chơi rất...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận