Chương 395
Cho nên, hai người lên núi cũng đi thong thả, cũng không vội vàng lên đường, vừa đi vừa trò chuyện. Rừng núi vừa mưa xong, không khí mang theo mùi đất mới, còn có sức sống tươi trẻ, hít một hơi thôi cũng khiến người ta cảm thấy khoan khoái tinh thần, hai người càng nói càng vui, tiếng cười từ chân núi vang lên đến lưng chừng. "Đến đây mà đào." Thập Bát Nương tìm măng rất giỏi, gọi Trần Hi lại: "Ở đây nhiều lắm." Trần Hi chỉ đến chơi, đào hai cây măng liền ngồi nghỉ...
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
DẠ SẮC
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng


0 bình luận