Chương 393

Nàng không chú ý, dùng ngôn ngữ hiện lớn mà nói. Nhưng lúc này nàng đã say, Minh Nguyệt và Lục Thời Nghiễn tuy không hiểu câu "bye bye" này là gì, cũng không hoài nghi gì, chỉ coi đó là lời nói khi say của nàng. “Ngày lễ an khang." Lục Thời Nghiễn đáp lại nàng một câu. Gió nổi lên, từng cơn thổi qua, lạnh thấu xương. Lục Thời Nghiễn nói với Minh Nguyệt: "Mau đỡ nàng ấy về phòng đi, ta đi đây.” Minh Nguyệt một bên đỡ đông gia, một bên bưng cua, còn phải đi...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận