Chương 157: Lại nắm thì không còn
Dù sao một cô gái, răng cửa không còn đúng là khó coi. “Tàn nhẫn sao? Tôi không cảm thấy như vậy.” Đúng là thánh mẫu, Lục Hướng Noãn nghĩ thầm trong lòng. Khụ khụ, lúc này Hoắc Đại Khánh hoàn hồn, hắng giọng một lát nói: “Thanh niên trí thức Lục, đánh người cũng phải có lý do, không thể không phân rõ trắng đen đã đánh người ta như vậy, như thế không tốt lắm đâu.” Tuy trong lòng ông ấy cũng thấy thanh niên trí thức này phiền, nhưng dù sao đánh người là không đúng. “Cần...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng


0 bình luận