Chương 118: Dương Thiên Chân ngốc bạch ngọt
“Vậy cô ngủ một giấc là qua, đâu cần chạy tới chỗ tôi đổi.” Vương Hiểu Linh nghe cô ta nói như vậy, lập tức không vui mở miệng trách lại cô ta. Cô ấy rất chướng mắt cô ta, đều là cha sinh mẹ dưỡng, có người nào cao quý hơn người nào chứ. Tuy cha mẹ cô ấy không bằng, nhưng dù sao nơi này không phải là Bắc Kinh, trời cao hoàng đế xa, cha mẹ cô ta muốn nhúng tay cũng không nhúng tay được. Dù sao hiện giờ đầu cô ấy đã đầu trọc không...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng


0 bình luận