Chương 1: Mở đầu.

Cậu là Lâm Hiếu, năm nay mười bảy tuổi, hiện học lớp mười. Nhà ở Sài Gòn, gia đình có bốn người, gồm: ba mẹ, chị gái và cậu. Ba cậu năm mươi lăm tuổi, kết hôn tương đối trễ, ba mươi tuổi thì sự nghiệp mới có chút thành tựu và kết hôn với mẹ. Ba lúc đó thật sự là trâu già khoái gặm cỏ non, mẹ mới mười tám tuổi đã bị ba làm lớn bụng sinh ra chị gái, mẹ hiện tại mới bốn mươi hai tuổi, thế nhưng mẹ thật sự là một người phụ nữ siêu đẹp. Nếu bây giờ mẹ và chị gái đứng chung một chỗ thì nhìn cứ như hai chị em vậy. Có thể là do những năm đầu ba phấn đấu gây dựng sự nghiệp vất vả, dẫn đến hậu quả sức khỏe không tốt, uống thuốc không ngừng, năm ngoái sức khỏe suy sụp, giờ chỉ ở nhà nằm trên giường dưỡng sức, cho nên sự nghiệp của ông trên cơ bản đều do mẹ xử lý. Công việc kinh doanh mà ba gây dựng bây giờ tương đối phát triển và dễ dàng, có hơn hai mươi cửa hàng ở khu vực địa phương đang cho thuê lấy tiền, trong nhà có một siêu thị nhỏ và một số cửa hàng tiện lợi, đều là cửa hàng của bản thân nên chi phí vận hành rất thấp, vị trí cũng tốt nên thu nhập chưa bao giờ khiến mẹ cậu phải lo lắng, có thể xoay xở được. Sài Gòn được coi là một trong những thành phố có nền kinh tế tương đối phát triển ở cả nước. Cho nên, số người giàu tương đối nhiều hơn. Kinh tế gia đình cậu tương đối khá giả, điều kiện vật chất của gia đình cũng tương đối ổn ở nơi phồn hoa như Sài Gòn, nhưng nhà cậu lại khá kín tiếng. Khu cậu sống là một biệt thự tư nhân tương đối độc lập cao cấp. Vấn đề này sẽ không đi vào chi tiết. Chị gái cậu là Quỳnh Hoa, hơn cậu bảy tuổi, năm nay hai mươi tư tuổi, vừa tốt nghiệp đại học và hiện đang làm việc tại ngân hàng công thương địa phương. Chị gái cậu có một tính cách mạnh mẽ từ nhỏ, là kiểu người nói một là một hai là hai. Đôi khi cô ấy hơi bá đạo và thích chọc ghẹo người khác, khiến cậu từ nhỏ đã chịu đựng không ít đau khổ. Nhưng cậu vẫn yêu chị mình lắm, nói đến đây cũng phải nhắc đến cô ấy cao gần một mét bảy, sao cậu lại yêu cô ấy ư? Vớ vẩn! Ai mà không mê gái đẹp chứ? Không sai, chị gái rất đẹp, không phải là loại vẻ đẹp vừa nhìn đã cảm thấy bắt mắt, chủ yếu là khí chất của cô ấy rất tốt, đó là một kiểu ưa nhìn. Cảm giác như giống một ngôi sao nữ tên là Quyên Du. Từ nhỏ đến lớn cô luôn ngẩng cao đầu, thân hình rất cân đối, ngực không quá to cũng không quá nhỏ, size ngực ước chừng có thể nằm giữa cup B đến C. Thứ khiến người khác chảy nước miếng chính là cái mông của cô, có lẽ cậu chịu ảnh hưởng từ chị gái hoặc một chút từ mẹ, mông của phụ nữ ở nhà đều rất căng và rất tròn trịa chứ không phải kiểu đầy ngấn mỡ, nhìn rất đều đặn và cân đối, Lúc đi bộ nó luôn lắc lư sang trái sang phải khiến người ta không khỏi chú ý. Nói thật là cặp mông của cô và bà ở nhà thật sự là cặp mông được yêu thích nhất của những người mê mông. Về phần mẹ thì cậu sẽ nói sau, giờ cậu sẽ nói về chị gái cậu trước. Cô ấy làm ở ngân hàng không lâu lắm, thời gian thực tập chưa đầy nửa năm, lên làm nhân viên chính thức chắc có lẽ là gần đây. Chỗ làm cách nhà cũng không xa không gần, nếu đi xe chắc cũng mười mấy phút, đi bộ mất hơn nửa tiếng, khoảng cách không xa không gần như vậy thật khiến người khác khó chịu. Chị cậu luôn có thói quen ngủ nướng nên ngân hàng sắp xếp ký túc xá cho cô ấy, cô ấy vô thức liền muốn một căn phòng đơn có một phòng ngủ và một phòng khách, lúc nào tăng ca hoặc không muốn dậy sớm thì ngủ trong ký túc xá. Nói đến thì thấy vui, ký túc xá cách trường của cậu không xa lắm. Tan học đi vài phút liền có thể tới đó, cậu ta lại là học sinh ngoại trú, có đôi khi thời gian nghỉ giữa giờ trưa và trước giờ tự học vào buổi chiều cậu thường xuyên chạy đến ghế sô-pha ở phòng ký túc xá nghỉ ngơi một lát. Dĩ nhiên muốn vào phòng là chuyện không thể nào, có thể sẽ bị đánh. Thời tiết tháng sáu cũng không quá nóng, trưa hôm nay ăn cơm ở căn tin xong cậu ta theo thường lệ ra khỏi trường, chuẩn bị đến ký túc xá của chị mình nghỉ ngơi một chút, tiện tay gọi điện thoại cho chị: "Hoa Hoa, chị có quay về ký túc xá không ạ? Có cần em mang đồ ăn cho chị không?" Bên trong điện thoại truyền đến một giọng nói trong trẻo: "Lâm Hiếu, cảnh cáo em lần nữa, không được gọi chị là Hoa Hoa, chị không ăn, bận làm tư liệu." "Được thôi, Hoa Hoa." Cậu ta nhe răng cúp điện thoại, rồi lên lầu. Cùng chị gái đấu võ mồm nhiều năm, vẫn chính là cái dạng này. Vị trí ký túc xá ở lầu bốn sát phía bên trong, ra khỏi thang máy cậu liền đi vào bên trong, sắp đến cửa phòng chị gái cậu liền nghe được âm thanh thở dốc của một người phụ nữ ở sát vách. Phòng này cậu biết, người ở đây cũng là một quản lý ngân hàng, cũng là một người đẹp, trên thực tế tầng này đều là nhân viên của ngân hàng, trên cơ bản nhân viên ngân hàng sẽ không xấu xí, đa số cũng không ở đây nhiều, người quản lý này cậu đã gặp rất nhiều lần. Quan hệ với chị gái rất tốt, cô ta họ Lâm, cậu gọi là chị Lâm Anh hoặc chị Lâm. Cô ta là một phụ nữ xinh đẹp đã kết hôn, thân hình cao gầy, lúc cười có hai má lúm đồng tiền đặc biệt mê người. Hôm nay ở đây lại có phát sóng trực tiếp, trong lòng cậu căng thẳng, kích động bước nhẹ đôi chân đi đến lắng nghe. Âm thanh bên trong cửa không lớn, nhưng rất rõ ràng truyền đến tiếng: "Ba ba ba ba ba..." Cảm giác như cô ta bị bịt miệng đè nén thành tiếng ô ô ô. Cậu rất kích động, không nghĩ tới chị Lâm Anh bình thường xinh đẹp như vậy, lại có thể cởi mở như thế, trong lòng không khỏi nghĩ đến dáng vẻ chị Lâm Anh khi bị đụ. Nghe được vài phút, đột nhiên có một giọng nam truyền tới: "Bitch, do you like my chicken?" “Ha... Đụ chết cưng con đĩ này, có biết quyến rũ anh có kết quả như thế nào không? Giọng nói mang đậm giọng điệu nước ngoài, cậu còn chưa phản ứng kịp, lại truyền tới giọng phụ nữ: "A... Đỗ Đức, please... Nhẹ thôi a, please..." Giọng này rõ ràng là của chị Anh, lúc này, con cặc trong quần của cậu cứng đến nổi muốn nổ tung, nếu không phải đang ở hành lang, cậu ta cũng muốn cởi quần ra và sóc nó. Âm thanh ngắt quãng, tiếng bạch bạch bạch bạch dồn dập liên tục, chân cậu gần như tê cứng, cậu thầm nghĩ khỏe thật, còn chưa kết thúc. Đột nhiên lỗ tai truyền đến một cơn đau, bên tai vang lên giọng nói: "Thằng nhóc này, em ghé tai vào khe cửa nghe trộm cái gì thế hả?" Cậu ta trong nháy mắt nghiêng đầu sang hướng chị gái đang nhéo lỗ tai mình ra hiệu im lặng: "Suỵt..." Bên trong đột nhiên không còn tiếng động, cậu ta biết bên trong chắc chắn nghe được có người ngoài cửa, nói thẳng ra là cách âm ở ký túc xá rất kém. Cậu vội vàng kéo cô phòng của cô. Vừa vào cửa liền ngượng ngùng nói: "Bên trong không có gì. Em nghe bên trong nói chuyện thôi!"
0 bình luận