Chương 5: Bố tìm được phương pháp chữa bệnh mới
Mẹ đang nhìn tôi nằm trong ngực, bàn tay mềm mại nhẹ nhàng đè lại cái đầu nhỏ to bằng một bên vú sữa của cô, cô nhàn nhạt mỉm cười bên trong tràn đầy nồng đậm tình thương của mẹ, không khỏi làm cho người ta nhớ tới Thánh Mẫu Maria, thánh khiết đến mức không cho phép có một tia khinh nhờn.
Đây là một vài tác phẩm trong bộ ảnh hội tụ đủ sự hấp dẫn và thánh khiết hoà vào làm một, cho dù vô số lần chứng kiến được vẻ đẹp của cô, nhưng khi lại một lần nữa thấy cô, ai cũng sẽ vẫn như cũ rung động.
Tôi rõ ràng nghe thấy tiếng Chí Cường nuốt nước miếng, tôi lên tiếng cười ha ha, vội vàng nhặt vải lụa rơi trên mặt đất che lại khung ảnh.
“Việt Anh, thật xin lỗi, thế nhưng khi còn bé cậu thật đúng là rất đáng yêu đó." Chí Cường ngượng ngùng cười cười nói.
Sau khi Chí Cường tham quan nhà chúng tôi xong, luôn miệng khen ngợi ngôi nhà của chúng tôi xinh đẹp cỡ nào, rồi sùng bái tán thưởng tác phẩm của bố tôi đẹp cỡ nào, mơ hồ tôi có thể cảm giác được trong lời khen của cậu ta đang lộ sự ca ngợi và hướng tới mẹ tôi.
Trước khi chúng tôi còn chưa ăn cơm, cậu ta và gia đỉnh của Linh Chi đã sớm tham quan xong tầng một. Sau khi tôi giới thiệu xong tầng hai và tầng ba cho Chí Cường thì tôi để cậu ta đọc sách ở trong phòng ngủ của tôi sau đó để cậu ta chơi máy tính. Tôi nói với cậu ta rằng tôi muốn đi lấy chút hạt dưa để ăn, sau đó xuống lầu.
Tiếng tôi xuống lầu rất nhỏ, nhưng dưới lầu hình như không có bất kỳ tiếng động nào, chẳng lẽ bố không làm "chuyện xấu" kia với mẹ sao? Tôi cúi người xuống, thấp người lặng lẽ tới gần phòng bếp, lúc này mới nghe thấy những tiếng "Phốc, phốc", cùng với tiếng thở hổn hển rất nhỏ của đàn ông.
Chỉ thấy đằng sau đảo bếp, mẹ tôi đang quỳ gối ngồi xổm trên sàn nhà, mông mập hơi đung đưa, mà đầu mẹ bị hai bàn tay to của bố tôi đè lại, không ngừng để cặc hắn chịch miệng mẹ tôi.
Mẹ tôi cau đôi mày thanh tú, nhắm mắt lại, một bàn tay trắng nâng lên hòn dái rậm rạp lông mu của bố tôi, một bàn tay nhỏ bé lại vịn lên cái đùi trần trụi của bố tôi, môi anh đào bị con cặc to lớn chèn ép, bị ép phun ra nuốt vào con cặc sưng cứng của bố tôi.
Mái tóc của mẹ tôi có chút loạn, gương mặt trắng nõn đã rỉ ra một chút mồ hôi, cổ họng không ngừng cố nuốt lấy nước miếng bị tràn ra, nhưng một chút nước miếng vẫn bị nhỏ xuống đất.
Lúc này cặc của bố tôi giống như cái chày giã gạo vẫn đứng vững trước cổ họng của mẹ tôi, cái cổ trắng nõn của mẹ tôi nhất thời nổi lên gân xanh, ngẩng đầu u oán nhìn bố tôi một cái.
Bố tôi nhỏ giọng nói: "Mỹ Linh, cũng đã lâu anh không thể thỏa mãn em, em xem hôm nay anh thật có tinh thần, hôm nay để chồng em khôi phục hình tượng dũng mãnh trong lòng em nhé, ha ha. Anh đã biết phải làm sao mới có thể hưng phấn tiếp, về sau tuyệt đối sẽ không để vợ yêu thất vọng!"
Mẹ ngừng bú cặc, nhỏ giọng oán giận nói: "Con cặc chết tiệt này cũng không phân biệt được thời gian trường hợp để phát nứng sao, đúng lúc con trai và học sinh của em còn ở nhà, anh lại ở đây làm loại chuyện này với em sao?"
“Không phải vì nó đã đói khát quá lâu sao? Hơn nữa như vậy mới kích thích, em không hiểu đâu, nào, chúng ta tiếp tục, bọn họ sẽ không ra đây, em yên tâm. Vừa rồi anh thấy Việt Anh dẫn bạn học nó đi lên lầu, em cũng hiểu Việt Anh đó, chắc chắn thằng bé sẽ không xuống lầu." Bố nhanh chóng trấn an mẹ, tiếp theo lại đút con cặc sưng cứng vào trong miệng ẩm ướt ấm áp của mẹ.
Tôi lặng lẽ quay trở về, cầm đĩa hạt dưa ở trên bàn ăn lên, sau đó lên lầu. Bố tôi nói đã tìm được phương pháp để hưng phấn trở lại, là cái gì đây? Trong lòng tôi mơ hồ đã đoán ra được đáp án.
Tình yêu của người bố nhuốm bụi dâm loạn, dường như đang chờ đợi một cơn bão rửa tội.
Gần bảy giờ tối, Chí Cường mới về nhà. Bố mẹ của Chí Cường đều làm công ở ngoài tỉnh, trong nhà chỉ có một ông nội tóc bạc phơ sống cùng cậu ta.
Kể từ đó, Chí Cường thường xuyên đến nhà chúng tôi, mỹ danh là cùng tôi học tập, thực tế lại là muốn tiếp cận mẹ tôi ở khoảng cách gần. Từ ánh mắt cậu ta thỉnh thoảng nhìn lén mẹ tôi, cùng với việc vụng trộm viết tên mẹ tôi lên vở viết là có thể thấy được cậu ta đã tràn ngập si mê đối với mẹ tôi.
Tôi không nói toạc ra, nguyên nhân thứ nhất là vì cậu ta và mẹ tôi căn bản là không có khả năng phát sinh quan hệ, còn có nguyên nhân còn lại là nếu như cậu ta thích mẹ tôi, vậy cậu ta cũng sẽ không quá chú ý đến Linh Chi, trong lòng tôi có chút thở phào nhẹ nhõm.
Mỗi ngày tôi vẫn yên lặng chú ý đến thiếu nữ Linh Chi nhà bên, tôi cũng đã sớm biết suy nghĩ của cô ấy về tôi qua các bạn cùng lớp, tôi tin rằng cô ấy cũng biết cho nên mới cố ý không nói chuyện với tôi nữa.
0 bình luận