Chương 2: Gặp được tình yêu của đời mình

Tôi nghe được tiếng rên rỉ như đang nức nở của mẹ tôi, cẩn thận lắng nghe còn có thể nghe được tiếng giao hợp ma sát “Bạch, bạch” giữa cặc và lồn của bố mẹ, âm thanh sắc tình quanh quẩn ở trong biệt thự có vẻ mờ mịt mà lại tràn ngập cám dỗ. “Chết mất... Em bị chịch chết mất…” Mẹ tôi cuối cùng cũng lên đỉnh trong cơn co giật, hormone cùng mùi cơ thể mê người của mẹ thấm vào tâm trí của tôi, làm cho tôi hận không thể hiện tại bắt lấy con cặc của mình điên cuồng sục, nhưng tôi vẫn nhịn xuống. Mẹ lên đỉnh được một lát thì bố tôi mới ngừng đâm rút. Cô thuận tay muốn cởi tấm vải đen buộc ở trên mắt xuống, tim tôi trong nháy mắt như sắp vọt lên cổ họng, may mắn thay bố tôi đã kịp thời ngăn cản. "Bịt mắt thật sự có thể giúp anh khỏi bệnh sao?" Mẹ tôi có chút do dự hỏi. "Vợ yêu, tất nhiên là thật rồi, chẳng lẽ em không phát hiện từ khi bịt kín mắt em lại thì khi chúng ta địt nhau anh biểu hiện càng tốt sao?" Trên mặt bố tôi xẹt qua một tia cười gian khó có thể phát hiện, con cặc cứng rắn tràn đầy tự tin rời khỏi cặp mông béo của mẹ tôi. Bố tôi ôm mẹ từ trên tay vịn xuống, sau đó để cho hai chân cô khép lại, bờ mông trắng nõn ngồi xổm xuống. Mặc dù mẹ tôi bị bịt kín hai mắt, nhưng rất nhanh đã tìm được con cặc của bố tôi, cô hơi nhếch môi hé miệng ngậm lấy quy đầu, ngón tay thì chơi đùa hai hòn dái to như củ hành tây. Tôi rón rén rời đi, lúc vào phòng dường như nghe thấy mẹ nói với bố một câu: "Lần này anh bắn nhanh như vậy sao?" Tôi nhẹ nhàng đóng cửa lại, mở máy tính ra, hai tay nhanh chóng nhảy múa trên bàn phím, dáng người uyển chuyển của mẹ phảng phất tái hiện. Ở đây, tôi là nhân vật chính, dưới bàn phím tôi tự do thoải mái suy nghĩ những vấn đề tình dục với mẹ, tôi áp dụng hết mọi thứ lên cơ thể mẹ. Tôi đã không thỏa mãn với việc chỉ đơn giản ảo tưởng về cơ thể mẹ, mà tôi còn chậm rãi nâng cấp những hành vi dâm loạn với mẹ trong truyện khiêu dâm, cosplay hay BDSM đều có đủ. Viết xong, tôi cởi quần lót, nhìn truyện vừa viết trong màn hình văn bắt đầu tự sục cặc, không biết là di truyền bệnh liệt dương bắn sớm từ bố tôi, hay là do tình tiết tôi viết quá mức kích thích mà không sục được mấy phút tôi đã bắn tinh. Trên màn hình dính tinh dịch mơ hồ làm nhoè đi chữ nhỏ chi chít, khoái cảm qua đi, nhưng sâu trong tâm trí là cảm giác tội lỗi. Ngày thường mẹ vẫn rất yêu thương tôi, đối xử với tôi vừa che chở vừa hơi nghiêm khắc, điều này khiến tôi cảm thấy áy náy không thôi. Sáng sớm, tôi dậy sớm để tắm rửa qua một chút. Mẹ tôi đã chuẩn bị bữa sáng và chờ tôi. Bố thường ngủ nhiều hơn một chút nên bữa sáng thường là chỉ có tôi và mẹ cùng ăn. Mẹ ngồi ngay ngắn trước mắt tôi, cô đoan trang, xinh đẹp như vậy, làm cho người ta rất khó tin rằng cô cùng người mẹ đêm qua chỉ mang giày cao gót bị bố dùng vải che mắt là cùng một người. "Trên mặt mẹ có gì bẩn sao?" Mẹ thấy tôi đang ngơ ngác nhìn cô nên có chút mất tự nhiên sờ lên gò má trắng nõn ngọc ngà. "Không phải, vừa rồi con chỉ ngẩn người chút thôi, ha ha!" Tâm trạng tôi có chút phức tạp nói, chẳng lẽ tôi thật sự nảy sinh tình cảm nam nữ với mẹ tôi rồi sao? Không, không, người mẹ trước mắt sẽ không khiến tôi sinh ra dục vọng, cô là người mẹ sinh ra tôi, nuôi dưỡng tôi, chuyện cô làm cùng bố tôi vốn là chuyện rất bình thường. "Đừng lúc nào cũng ngẩn người, khó trách người khác lại gọi con bằng biệt danh "Tồ Tẹt"” Ngón tay xinh đẹp thon dài của mẹ nhẹ chỉ vào trán của tôi, oán trách cười nói. “Đúng rồi, Việt Anh, mẹ nói cho con biết một chuyện, buổi chiều lớp con sẽ có một học sinh mới chuyển tới, bố của con bé là bạn học cũ thời trung học của mẹ, hiện tại muốn chuyển tới thành phố chúng ta làm việc. Mẹ nghĩ, vừa vặn lớp con còn thừa chỗ nên để con bé chuyển tới lớp con." Mẹ nói. Tôi "Dạ" một tiếng, cũng không thèm để ý. Buổi sáng đến lớp tôi vẫn giống như thường ngày vẫn rất uể oải, có lẽ đêm qua tôi bắn quá nhiều, và cả có lẽ hôm nay thầy dạy vật lý giảng bài quá chán nên tôi vô thức nằm bò ra bàn học ngủ thiếp đi. Cho đến khi tiếng chuông tan học vang lên báo hiệu đã hết tiết thứ nhất, tôi mới tỉnh dậy, tôi phát hiện nam sinh trong lớp không nói về "Dancing Dick" nữa, nữ sinh cũng không giống như thường ngày, tất cả mọi người đều đang vây quanh một cái bàn ở hàng thứ hai. Tôi biết vị trí đó đã bỏ trống một thời gian, chẳng lẽ bạn học mới mẹ nói đã đến lớp điểm danh rồi nhỉ? Tôi cũng không có hứng thú với việc này lắm, mãi đến sau khi giáo viên tiếng Anh lên lớp chỉ định cô ấy đọc một đoạn trong sách giáo khoa, tôi mới liếc mắt nhìn người mới tới kia một cái, tuy rằng không thể chính diện nhìn cô ấy nhưng chỉ nhìn từ sau lưng cô ấy đã lập tức cướp đi tất cả sự chú ý của tôi. Chỉ liếc mắt một cái tôi đã nhớ kỹ dáng vẻ thanh thuần xinh đẹp không tì vết của cô ấy, trong thế giới của tôi cuối cùng cũng xuất hiện một loại hương vị gọi là tươi mát.
0 bình luận