Chương 2: Thằng bạn thân nứng cặc

Tôi vội vàng đỡ Trường vào phòng, hỏi nó có chuyện gì thì nó bảo đợi một lát, đợi nó rửa mặt trước đã. Sau khi Trường vào bếp rửa mặt, tôi đón nó ra phòng khách. “Trường à, đây là vợ của tao.” “Ồ, em dâu đúng là người đẹp nha!” Nhìn thấy vợ tôi trong bộ váy lụa màu hồng, đôi mắt của Trường dường như sáng lên, ngay cả vẻ mệt mỏi trên khuôn mặt nó cũng trở nên nhẹ nhàng hơn. Tôi ho một tiếng, nó mới định thần lại nói với tôi: “Nam, mày thật may mắn!” Tôi nhìn ánh mắt ghen tị của Trường, không khỏi có chút tự hào, lấy được vợ là thành tựu đáng tự hào và hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi. Tôi thấy Trường cứ liếc nhìn đôi chân trần của vợ mình từ khóe mắt, trong lòng có một cảm giác kỳ lạ, tôi liền ra hiệu cho vợ quay về phòng ngủ chính nghỉ ngơi trước, rồi hỏi Trường chuyện gì đã xảy ra. Trường chậm rãi kể cho tôi nghe về những rắc rối nó gặp phải gần đây. Hóa ra Trường đang quản lý trong hộp đêm cho một ông chủ lớn, hai ngày trước, một thanh niên tên Tùng say rượu và làm náo loạn ở đó. Trường thuyết phục hắn một hồi cũng vô ích, nhất thời tức giận đánh cho thằng đó một trận, nhưng không ngờ thằng đó có quan hệ rộng, là con trai của một lãnh đạo nào đó ở tỉnh, đến thành phố được mấy ngày thì bị Trường đánh. Bây giờ Trường có thể coi như đâm phải tổ ong bắp cày, đồn cảnh sát đã cử người đến bắt Trường. May mà Trường nhận được tin tức và bỏ chạy sớm. Thấy không bắt được ai, đồn cảnh sát quay lại và đóng cửa hộp đêm. Hai ngày sau, ông chủ hộp đêm đến gặp Trường và yêu cầu nó đến gặp Tùng nhận thua, sau đó để Tùng bớt giận, sớm ngày giải quyết để hộp đêm mở cửa lại. Trường vốn cũng muốn nhẫn nhịn nhận sai, đi xin lỗi Tùng để hắn bỏ qua chuyện này, nhưng nó nghe lỏm được anh em xã hội âm thầm nhắc nhở: Tùng đã thông báo với các anh em là sẽ tẩn cho Trường một trận rồi bỏ tù mười tám năm. Trường lập tức không làm nữa. Mới đêm nay, Trường đã nhân cơ hội này, lại đánh cho Tùng một trận no đòn, thậm chí còn đánh gãy chân hắn, hiện tại Trường đang bị cả giới đen trắng truy lùng, thực sự không còn nơi nào để trốn, sau đó Trường nhớ ra tôi cũng ở thành phố này, mà lâu rồi không liên lạc với tôi, không ai nghĩ rằng nó sẽ trốn cùng tôi nên mới đến đây tị nạn. Tôi thực sự không ngờ rằng Trường lại gây ra thảm họa lớn như vậy, tôi cảm thấy có chút không vui, nhưng sau đó tôi nghĩ về tình bạn giữa hai chúng tôi khi còn là bạn cùng lớp, còn cả ân cứu mạng của Trường, cuối cùng đã đồng ý cho Trường trốn ở đây một thời gian. Trường đã hứa với tôi rằng sau vài ngày nữa, khi lùm xùm qua đi, nó sẽ đi thật xa và không làm liên luỵ tới tôi. Cứ như vậy, Trường và vợ chồng chúng tôi đã sống cùng nhau. Hai ngày sau, khi đang đi làm, tôi lén nhờ một người bạn trong giới xã hội hỏi thăm về Trường, người bạn đó nói với tôi rằng Trường hiện đang gặp rắc rối nghiêm trọng, cả thành phố đều đang lùng sục nó, Tùng bị đánh còn thông báo: Nếu hắn biết ai đang chứa chấp Trường, hắn sẽ cho cả nhà người đấy tan cửa nát nhà, khi nghe thấy điều này, mặt tôi hơi tái đi và bắt đầu hối hận vì đã để Trường đến sống cùng tôi. Buổi tối về nhà, tôi phát hiện Trường không có ở nhà, tôi hoảng sợ gọi vào di động của Trường nhưng không có ai bắt máy. Khi vợ tôi đi làm về, tôi hỏi thì cô ấy nói không biết Trường đã đi đâu. Tôi sợ hãi đợi đến nửa đêm, cuối cùng đợi đến khi nó mở cửa quay lại. “Trường, mày đi đâu thế?” Tôi hỏi Trường. Trường vẻ mặt có chút xấu hổ, nói: “Tao đi ra ngoài hỏi thăm xem nguy hiểm đã qua chưa.” Trường vừa mở miệng, tôi liền ngửi thấy mùi rượu nồng nặc, trên người thoang thoảng mùi phấn, trên má có vài vết son, tôi hiểu ngay rằng nó còn có tâm trạng ra ngoài tìm gái trong thời điểm này? Tôi đè nén cảm giác ngột ngạt trong lồng ngực, khuyên nhủ Trường, bây giờ nó đang gây ra rất nhiều phiền toái, vẫn nên ở nhà ngoan ngoãn, đừng ra ngoài tìm phụ nữ, Trường có thể cảm thấy tôi đang dạy nó một bài học, nên cũng lớn tiếng phản bác: “… Kể từ sau 18 tuổi, tao chưa bao giờ rời xa cơ thể phụ nữ, đêm nào tao cũng phải ôm phụ nữ ngủ, mấy ngày nay không có hơi gái, buổi tối tao trằn trọc không ngủ nổi… Hai vợ chồng chúng mày hôm nào cũng lăn qua lăn lại… Tao đã nhịn hai ngày rồi, hôm nay thật sự không chịu được nữa, tao cũng có nhu cầu sinh lý chứ…” Tôi sững sờ hồi lâu, có lẽ Trường đã nhận ra giọng điệu của mình không đúng nên nhanh chóng xin lỗi tôi. Hai chúng tôi ngồi trò chuyện, Trường nói rằng ham muốn thể xác của nó rất mạnh, nó buộc phải thủ dâm hai ngày nay để nguôi ngoai. Đàn ông đều hiểu rằng thủ dâm chỉ có thể làm dịu cơn giận tạm thời, vẫn khác với cảm giác quan hệ tình dục thực sự, Trường nói rằng nó không thể chịu đựng được nữa nên ra ngoài tìm phò.
0 bình luận