Chương 22: Ôm Má để sưởi ấm

Đèo Má trên yên sau, tôi phơi phới chạy trong những đường làng ít xe qua lại, không như Sài Gòn. Tôi thích thú vô cùng, mặc dù đôi lúc đường khá chồng chềnh khi ra đồng, khi chạy dọc theo những con rạch nhỏ. Má thấy tôi cà rịch cà tang mãi lo ngắm cảnh nên Má hối thúc tôi vì thấy trời đã bắt đầu tối. Tôi thầm nghĩ đó là do Má la cà dây dưa ở nhà người bà con nên mới bị trể như vầy chứ đâu phải là do tôi chạy chậm. Nhưng rồi...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận