Chương 1:

Tiếng lách tách của bàn phím vang lên trong căn phòng sách yên tĩnh, Lạc Phi đang say sưa gõ máy, cô vừa mới nghĩ ra một cốt truyện tuyệt vời. Là một tác giả tiểu thuyết khiêu dâm, Lạc Phi luôn viết về những câu chuyện nữ chủ nhưng không ai biết rằng chính cô lại là một con chó cái đang động dục của chủ nhân. Trong tiểu thuyết của mình, cô thường viết một số cảnh YY của chủ nhân, trong tiểu thuyết, cô là một nữ chủ nhân kiêu ngạo còn chủ nhân của cô lại là một chú chó nhỏ đáng thương luôn quỳ dưới chân cô. Lạc Phi vừa viết vừa cười, thậm chí còn tưởng tượng ra cảnh chủ nhân quỳ dưới chân mình cầu xin. Có lẽ vì viết quá nhập tâm nên cô không hề nhận ra chủ nhân đã vào phòng. Bùi Uyên bưng một tách cà phê đứng sau Lạc Phi, nhìn cô gái nhỏ đang cười không ngậm được miệng trước mặt rồi đọc lên những dòng chữ mà cô viết. "Bùi Tiểu Uyên quỳ trước mặt Lạc Phi Phi, nhìn cô với ánh mắt chứa đầy tình cảm, cầu xin cô: 'Chủ nhân, con đĩ khát nước rồi.'" Giọng nói trầm thấp của Bùi Uyên vang lên bên tai khiến Lạc Phi giật mình. Cô luống cuống đóng máy tính của mình lại, thậm chí còn không kịp lưu bản thảo vừa viết. “Hì hì…… Chủ nhân……” Lạc Phi mỉm cười xoay người lại, nhìn Bùi Uyên với vẻ mặt lấy lòng nói, “Người nghe chó cái giải thích nha.” "Ừm." Bùi Uyên ngồi trên ghế, khoanh hai chân, đáp "Tôi sẽ nghe em giải thích." “Em……” Dưới ánh mắt đầy tính uy hiếp của Bùi Uyên, Lạc Phi thật sự không dám giải thích, cô chỉ có thể nhỏ giọng nói: “Chó con thật sự viết tiểu thuyết, nhưng kia đều là giả.” “Giả?” Bùi Uyên ngẩng đầu lên nhìn về phía Lạc Phi, ánh mắt tàn nhẫn cùng thanh âm lạnh băng kia của chủ nhân trực tiếp khiến tiểu Lạc Phi chảy nước. Cô vội vàng quỳ trên mặt đất, dùng mặt cọ lên đôi chân của chủ nhân, mười phần lấy lòng gật gật đầu. “Tôi thấy em hẳn là ngứa da đi?” Bùi Uyên vươn tay ra vuốt ve mái tóc của cô, nhìn dáng vẻ đầy yêu thương nhưng trong mắt lại không có chút ý cười nào, “Rất muốn nếm thử mùi vị dạy dỗ của chủ nhân sao?” “Không không!” Lạc Phi liên tục lắc đầu, “Không cần, chó cái chỉ nghĩ bị chủ nhân dạy dỗ, chó cái không dám phản kháng.” “Phải không?” Bùi Uyên mỉm cười, hắn dùng chân nâng cằm Lạc Phi lên, “Chính là em không ngoan, em nói chủ nhân nên phạt em như thế nào đây?” Lạc Phi lặng lẽ nuốt một ngụm nước bọt, Bùi Uyên là một bác sĩ, gần đây công việc của hắn rất bận, hai người bọn họ cũng rất lâu rồi còn chưa có làm tình chứ đừng nói đến việc bị chủ nhân dạy dỗ.
0 bình luận