Tôi đi vòng qua hắn, với tiếng gọi của hắn vờ như mắt điếc tai ngơ. Con gái tôi cười càng thêm vui vẻ, trào phúng nói: “Biến thái, hù chết ba ba rồi đó”. Con quay đầu trừng con bé, đôi mắt màu đỏ nhìn giống như ác ma. Tôi mửo vòi hoa sen, dùng nước lạnh không ngừng hắt lên mặt,ý đồ làm những suy nghĩ lung tung trong lòng lắng xuống. Tử Hiên yêu tôi, làm tôi bất ngờ, trước đây hắn không biểu hiện chút nào, dù trước đó tôi nghi ngờ tính hướng của hắn...