Gia đình Nhà Cô Lan Dâm Dục
Kabuto
Chương 3
Lúc này tôi hoàn toàn bất động trước cảnh sắc trước mặt, một ảo cảnh tuyệt đẹp!
Tôi không biết làm gì, sẽ làm gì hay tôi cứ đứng đó ngắm nghía vẻ đẹp cơ thể mẹ một cách thụ động. Cùng lúc đó con cu trong quần tôi nó cũng biểu tình theo đôi mắt tôi. Nó đã cứng ngắc lên từ lúc nào mà tôi cũng không biết. Sự khó chịu con cu đang cứng biểu tình, làm tôi bất giác phải cho tay vào quần vuốt ve nó. Vừa vuốt ve con cu, vừa nhìn cơ thể tuyệt mỹ trước mặt, vừa suy nghĩ trong đầu.
“Mình làm gì bây giờ…”
“Hay hiếp mẹ như trên phim!”
“Hay…”
“Địt mẹ không được đó là mẹ mày đó…”
“Phải làm gì giờ… Dũng ơi mày nên làm gì giờ!”
Hàng loạt suy nghĩ liên tục phát sinh trong đầu, chúng gần như đánh nhau trong đầu tôi. Việc đó khiến tôi đau đầu theo. Lúc này tôi nghĩ, “tôi phải làm gì đó.” Sau 1 hồi đấu tranh tư tưởng, tôi quyết định chỉ muốn nhìn chỗ ấy của phụ nữ một lần. Xem nó khác gì trên phim ảnh hay không.
Sau khi quyết định, tôi lập tức rút tay ra khỏi quần. Đến lại bên giường, cố gắng nhẹ nhàng dùng 2 ngón tay vén chiếc đầm lên một cách nhẹ nhàng để mẹ không tỉnh lại. Tôi từ từ vén cái đầm lên cao, rồi một thứ lộ ra trước mặt tôi là chiếc sịp nhìn giống cái rèm lưới màu trắng. Nhưng điều thu hút hơn cả việc đó là mông của mẹ tôi nó thật sự rất cong, nó không khác mấy cái clip nhảy khoe mông trending trên toktok của các idol như Bống gì đó.
Tôi biết mông mẹ tôi cũng to qua những lần mẹ mặc quần đũi thun, quần legging mỗi khi đi tập yoga. Nhưng nó chỉ to chứ không cong như thứ tôi đang nhìn bây giờ. Có phải vì do mẹ đang nằm sấp nên khiến cho mông nó cong hẳn lên như vậy. Tuy bị quyến rũ bởi bờ mông đó, nhưng tôi vẫn không quên nhiệm vụ mà mình muốn làm. Nhưng đó cũng là điều khó, nhiệm vụ đó đang bị ngăn cản trước quần lót kia. Tôi phải làm sao cởi được cái đó ra mà khiến mẹ không tỉnh giấc.
“Mẹ kiếp… sao mà khó thế nhỉ!”
Đó là câu chửi thề trong đầu tôi vang lên. Tôi đi qua đi lại, nhìn trái nhìn phải. Suy nghĩ đủ mọi cách trong đầu nhưng không thấy cách nào thật sự ổn. Sau 1 hồi suy nghĩ, tôi sợ cứ ở lại lâu thì mẹ tỉnh giấc lúc nào không hay, nên quyết định làm liều. Tôi bước lên giường, đứng giang 2 chân trước người mẹ, từ từ cúi xuống dùng 2 tay cầm vào 2 bên silip mẹ. Lúc này tay tôi chạm nhẹ lên làn da của mẹ, tôi cảm nhận được chút hơi ấm và mềm mại của cặp mông đó. Tôi từ từ chậm rãi kéo chiếc quần xuống, khi kéo lỗ đít thì như có cái gì đó giữ nó lại khiến cho cái quần không xuống được nữa. Tôi cứ loay hoay với chiếc silip thì bỗng nhiên mẹ cử động.
Tôi giật nảy mình, theo bản năng tôi bước về phía công tắc đèn để tắt đèn thay vì chạy ra ngoài. Tôi vừa mới tắt đèn thì chân tôi cảm nhận được cái gì đó nắm lấy bắp chân tôi. Cùng lúc đó có tiếng nói.
– Anh mới về à?
Tôi cứng đơ ngươi luôn, mẹ tôi dậy rồi. Tôi không biết phải làm gì, chạy thì cũng không được vì mẹ đang cầm chân tôi. Tôi sợ… rất sợ không biết gì nữa, cứ đứng như một cục đá. Cũng may hình như mẹ tôi nhầm tôi là bố tôi hay sao? Nên mới hỏi như vậy! Tự nhiên tôi không cảm nhận bàn tay mẹ còn nắm lấy chân như trước. Lúc này trong phòng tối om không thể thấy rõ mẹ đang làm gì. Mà tôi cũng không thể chạy ra ngoài được, tại nếu chạy ra ngoài mẹ sẽ nghi ngờ rồi kiểm tra sẽ biết đó là tôi. Đang suy nghĩ cách giải quyết thì mẹ tôi lại nói.
– Ủa sao anh im thế! Mà bật đèn lên em bảo cái này.
Giờ phải làm sao, mẹ tôi không những tỉnh rồi mà là tỉnh hẳn luôn rồi. Chứ không còn nửa tỉnh nửa mê, rồi lại ngủ thiếp đi. Giờ phải thế nào mới thoát được hoàn cảnh này…
– Này không nghe em nói gì à, bật đèn lên đi.
Mẹ tôi lại rục, lúc này tôi không biết làm gì đanh liều bật đèn lên. Nhưng đó chiếc đèn ngủ cắm ở ổ cắm, nó chỉ hờ hờ sáng mong mẹ không thấy gì. Lúc này mẹ tôi lại nói.
Sao không bật đèn kia lên luôn đi anh.
Tuy nghe những gì mẹ nói, nhưng tôi lúc này cứng đơ hoàn toàn rồi. Không dám nhúc nhích, da gà và mồ hôi lạnh cũng hiện lên theo từng nhịp thở. Sau một lúc có vẻ mẹ tôi thấy kỳ lạ, hay vì 1 lý do gì đó tôi không biết. Mẹ nắm lấy chân tôi lần nữa vừa kéo vừa nói.
– Sao nay im thế? Ngồi xuống em bảo nè.
Lúc này tôi vừa vui mà vừa sợ. Vui là mẹ không bảo bật đèn kia nữa, sợ là vì nếu ngồi xuống không biết mẹ nhận ra không? Tôi dần dần dựa lưng vào thành giường rồi ngồi xuống. Vừa mới ngồi xuống thì… Mẹ tôi… bà ý ngồi lên người tôi. Không chỉ vậy bà ý nắm đầu tôi hôn lấy hôn để. Rồi một tiếng kêu lên.
– A!
Đi sau tiếng kêu là tiếng nói gợi dục của mẹ.

0 bình luận