Chương 42

– Nếu con gái bác còn sống, chắc nó cũng trạc tuổi cháu bây giờ. Vân định hỏi nguyên do, nhưng thấy không tiện lại thôi. Ông Dực thở dài, vỗ về người vợ rồi nói với Vân: – Bao năm nay chỉ có hai thân già này nuôi nhau, thèm có đứa cháu bế mà cũng không được. Người vợ lau nước mắt rồi chợt ngẩng lên nói với Vân: – Đúng rồi, nếu cháu không chê thì nhận hai bác làm bố mẹ nuôi nhé. – Phải… phải, lâu nay bác thèm được nghe tiếng gọi bố ơi...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận