Chương 3

– Cho bố một lần thôi, nhé… Hùng vừa nói vừa hôn hít trong khi Vân vẫn giãy giụa kịch liệt. Một tay nàng cấu chặt vào tay đang bịt miệng mình với hy vọng bố chồng đau mà thả ra, nhưng vô ích, mấy cái đau đớn nhỏ bé đó không ăn thua gì so với một con thú đang thèm khát tình dục. Tay còn lại nàng cố gắng đẩy bố chồng ra trong vô vọng, sức người phụ nữ không thể thắng nổi sức người đàn ông trung niên. Nàng càng giãy giụa mạnh thì vùng mu nàng càng cọ xát mạnh vào con cặc đang cứng như sắt của Hùng, khiến ham muốn lại càng cao ngút trời. Do biết sẽ phải vào buồng bố chồng nên lúc tắm xong Vân vẫn mặc áo lót đầy đủ, khiến cho nãy giờ bàn tay đang sục sạo trong áo nàng không thể thỏa mãn ý định của nó. Đai áo lót phía lưng đang bị đè xuống khiến Hùng không thể cởi cái thứ chết tiệt này chỉ bằng một tay. Ông tốc áo con dâu lên, hôn hít vùng ngực nõn nà lộ ra dưới áo lót đồng thời tay kia bắt đầu lần mò xuống dưới. Vân biết nếu quần mình bị cởi ra thì coi như xong, nàng sẽ bị bố chồng cưỡng hiếp. Trong cơn tuyệt vọng nàng quơ tay sờ soạng như để tìm kiếm thứ gì đó. Hùng nắm lấy đai quần con dâu tụt xuống, cái quần lót đỏ cùng cái mu lồn đầy đặn hiện ra làm ông như phát điên. Vân cố gắng vẫy vùng, nước mắt nàng đã chảy ướt hai bên gối, dù hoảng loạn nhưng nàng dường như vẫn chưa chịu đầu hàng, hai chân quẫy đạp mạnh khiến Hùng chưa thể lột cái quần lót ra ngay được. Thế nhưng sức người phụ nữ có hạn, Vân càng giãy mạnh thì càng nhanh mệt. Càng ngày sự phản kháng càng yếu, Hùng vẫn hôn hít liếm láp cơ thể Vân trong khi tay cố gắng thò vào quần lót nàng sục sạo. Vân gần như tuyệt vọng, nàng cũng chẳng còn sức mà kêu nữa, tay chỉ biết quờ quạng khắp nơi trong khi quần lót nàng đang dần dần bị tuột xuống. Đúng vào lúc nàng tuyệt vọng nhất, khi cái mu lồn cùng đám lông thưa thớt bị phơi bày trước mặt bố chồng, nàng vớ được một vật gì đó… – A!!! Vân dùng hết sức cầm cái vật cứng vừa túm được nhằm thẳng đầu bố chồng mà bổ, ông Hùng chỉ kịp kêu lên một tiếng rồi lấy tay ôm đầu lăn lộn. Cái chai dầu gió tuy nhỏ nhưng sắc cạnh, làm bằng thủy tinh cứng khiến vết thương nó gây ra không nhỏ. Vân sợ hãi chỉnh đốn lại quần áo trong khi bố chồng ôm đầu kêu la thảm thiết, máu đã chảy xuống mặt Hùng. Hào nghe tiếng động chợt tỉnh giấc vội vàng chạy sang. Cảnh tượng Hào nhìn thấy là bố mình đang ôm đầu chảy máu trong khi vợ mình ngồi nép một góc như muốn tránh xa. – Cô làm gì bố tôi thế này? Câu nói của chồng như xóa sạch mọi việc làm mà ông Hùng định làm với nàng, trong chốc lát nàng bỗng trở thành kẻ có tội. – Em… em… bố anh… Nàng vẫn còn hoảng sợ, những tiếng nấc khiến nàng không nói lên lời. – Con mất dạy… Nó định… giết tôi… – Ông Hùng vừa nói vừa rên la. Hào nghe vậy như bị kích động, chạy lại chỗ vợ giang tay tát Vân một cú trời giáng. – Khốn nạn! Vân ngã ra đất, nàng đau đớn không nói lên lời, nước mắt giàn giụa trên khuôn mặt. Hào vội lấy cái áo bịt vào vết thương rồi dìu bố ra ngoài. – Bố cố chịu đau, lên trạm xá xem thế nào. Hai bố con dìu nhau đi, để lại Vân trong căn nhà cùng vết thương lòng lẫn vết tát in hằn trên má. Nàng gục đầu khóc, dạo gần đây vợ chồng nàng vốn đã cơm chẳng lành canh chẳng ngọt, giờ đây chồng nàng lại không tin tưởng mà còn đánh nàng. Vân cảm giác như bị cả thế giới quay lưng, trong giây phút, nàng nghĩ mình không thể ở trong căn nhà này được nữa. Vân đi vào buồng, thằng Mít vẫn ngủ say không biết trời đất gì. Nhìn đứa con thân yêu mà nàng không lỡ rời đi. Nhưng nàng biết ở lại cũng chẳng thể sống nổi, bố chồng vẫn sẽ tìm cách cưỡng hiếp nàng, chồng thì không tin nàng, nàng biết bấu víu vào ai? Vân khẽ gạt nước mắt, vuốt ve trán con trai như muốn từ biệt. Đoạn nàng quay đi thay quần áo, nàng đã hạ quyết tâm rồi.
0 bình luận