Tấu chương xem xong chất đống như núi trên bàn làm việc, Lăng Hà vô tình làm rớt một cuốn xuống đất, phát ra tiếng bịch. Tiếng động làm Khương Vãn Ly bừng tỉnh, người cô cựa quậy, lật người sang bên kia nhưng vẫn không thức dậy, hơi thở vẫn đều đặn nhẹ nhàng. Thấy người trong lòng bị đánh thức, hắn lườm Lăng Hà một cái lạnh lùng, ánh mắt như lưỡi dao bén ngọt khiến anh toát mồ hôi lạnh. Đang suy nghĩ có nên quỳ xuống xin lỗi hay không, Tiêu Nhược Hoàn trong bộ áo...