Lão ăn Mày Khốn Nạn
Fafamimi
Chương 67: Tiểu Thư Và Lão Già Mù
<span>Ngày hôm sau, Như tỉnh dậy đã không thấy Ninh đâu, nàng kéo chăn ngang mặt vì xấu hổ. Nghĩ lại chuyện tối qua thật không còn mặt mũi gì nữa… Bây giờ biết đối diện với anh Phi thế nào đây… Hai má Như đỏ ửng, nàng từ từ ngồi dậy và đi vào phòng vệ sinh.
<br>
<br>Lúc sau, Như khoác cặp đi xuống nhà, nàng mặc một chiếc áo phông in hình thù linh tinh, bên dưới mặc một chiếc quần đùi bò để lộ ra đôi chân dài cực phẩm trắng không tì vết, chân đi tất khoác chiếc cặp trên vai và đi xuống cầu thang.
<br>
<br>Nghe thấy tiếng lạch cạch trong phòng bếp biết mọi người đang ăn sáng, Như định đi thẳng ra ngoài nhưng ngay lập tức bị gọi lại. “Như!!!!” Như quay lại nhìn thì bắt gặp được ánh mắt của chị Uyên. Ngồi cạnh đó là Phi rồi đến Ninh và đến ông Lưu. Mọi người cứ ngỡ hôm nay Như không phải đi học nên không ai gọi nàng.
<br>
<br>– Dạ… – Như quay lại nhìn mọi người lúng túng xấu hổ.
<br>
<br>– Vào ăn sáng đi con! – Ông Lưu vẫy tay.
<br>
<br>– Ơ! Anh tưởng em nghỉ học! – Ninh đứng dậy đi ra chỗ Như, cả hai anh em Ninh Phi lúc này đều đóng thùng sơ vin áo sơ mi thắt ca vát đầy đủ để chuẩn bị đi làm.
<br>
<br>– Không! Hôm nay em có tiết muộn… Con không ăn đâu ạ! Bố và anh chị cứ ăn đi! Con muộn học rồi!!! – Như nói với Ninh rồi nghiêng đầu nhìn vào trong bếp.
<br>
<br>– Không ăn thì cũng ra đây chào bố với các anh rồi đi đâu thì đi chứ! – Uyên cau mày và đứng dậy vì nàng cũng dùng điểm tâm sáng xong rồi. Uyên mặc một bộ váy công sở bó sát vào mông, bộ ngực to ưỡn lên sau chiếc áo sơ mi nhìn thấp thoáng ở giữa hai cúc hiện ra chiếc áo lót ren cực kỳ quyến rũ. Ông Lưu ngồi cạnh đó chỉ dám liếc nhìn vì thằng Phi đang ngồi trước mặt, mà quái lạ cái thằng này bình thường vẫn hỏi chuyện một vài câu mà hôm nay câm như hến không nói năng câu gì cắm mặt cắm mũi ăn uống.
<br>
<br>– Như đi vào ăn cái gì đi rồi chị chở đi học! – Uyên đi thẳng ra chỗ Như, nàng cau mày nhìn gương mặt đỏ ửng của em mình.
<br>
<br>– Sao thế? Sao mặt mũi đỏ hết lên thế kia? – Uyên ngó nghiêng và đưa tay lên sờ trán em mình.
<br>
<br>– Em… em không biết… mặt em lúc nào chả đỏ… hihi… – Như mỉm cười với chị, nàng đang tỏ ra bình tĩnh nhất có thể, thi thoảng liếc vào trong phòng ăn thấy anh Phi vẫn ngồi ăn và không nhìn ra đây một chút nào. Trông anh ấy bình thản như chưa từng có gì xảy ra vậy.
<br>
<br>– Thôi thế anh đưa ra ngoài ăn rồi anh chở đi học! – Ninh xách chiếc túi của mình và kéo tay Như, bỗng Như kéo lại.
<br>
<br>– Thôi anh với chị cứ đi làm đi, em đi xe ôm cũng được… – Như vừa nói xong thì có tin nhắn gửi đến. Như cầm điện thoại lên đọc thì Ninh cũng ngó vào thấy tin nhắn từ “Bác Lú xe ôm”.
<br>
<br>– Lại xe ôm? Mày đi xe ôm ít thôi không an toàn đâu! Một là mày đi với Ninh hai là đi với chị! – Uyên đứng khoanh tay nói. Nhìn nàng lúc nào cũng rất có khí chất của một người chị xinh đẹp… Hai chị em đều sở hữu đôi chân dài và làn da trắng nên trông hai chị em đứng với nhau đúng kiểu cực phẩm với cực phẩm làm sáng cả một vùng.
<br>
<br>– Em hủy chuyến đi! Anh đưa em đi học! – Ninh bỗng cau mày lại nói, vì anh thấy hơi khó chịu khi vợ mình suốt ngày đi với lão xe ôm kia, không phải vì ghen mà vì đi xe máy thực sự không an toàn, nó luôn có rủi ro cao hơn ô tô.
<br>
<br>– Vâng… Chị ơi chị cứ đi làm đi, em đi với anh Ninh cũng được! – Như nhíu lông mày lại nói. Thôi thì đành hủy chuyến vì dù gì hôm nay vẫn còn sớm, nàng học tiết 9h30 nên thoải mái di chuyển.
<br>
<br>– Ừm! – Uyên khoanh tay nhìn Như và Ninh đi ra gara ô tô, tự nhiên nàng thấy em mình có vấn đề gì đó, thấy nó cứ ngại ngại không được thoải mái. Sau đó Uyên liếc về phía Phi thấy anh Phi hôm nay ăn lâu hơn mọi khi, mọi người đứng dậy hết rồi mà vẫn đang ngồi húp nốt cái bát súp.
<br>
<br>Sau khi thấy mọi người đi ra ngoài, Phi mới thở phào nhẹ nhõm được, tay anh run rẩy cầm cốc nước uống một ngụm lớn. “Khà!! Hà! Hà!” Phi thở hắt ra và lau mồm. Chưa bao giờ anh hồi hộp và khó thở thế này, từ lúc ngủ dậy anh đã cảm thấy rất ân hận và khó xử… Không biết sau này sẽ phải đối diện với Như thế nào đây… Tại sao?… tại sao lại làm chuyện tày trời như vậy chứ?…
<br>
<br>Từ lúc xuống ăn sáng vẫn bình thường cho đến khi Như xuất hiện. Phi cúi gằm mặt ăn không dám ngẩng lên một chút nào, vì anh sợ con bé sẽ chửi mắng anh, nhưng may thay con bé lại không hề nói gì. Ngoài mặt vẫn tỏ ra lạnh lùng nhưng bên trong Phi nóng hơn lửa đốt. Phi lau mồ hôi trên trán rồi vào phòng vệ sinh rửa mặt và đi làm.
<br>
<br>Như đứng ngoài gara chờ Ninh lùi xe, nàng ưỡn ẹo cầm cái dây túi xách kéo căng ra và bĩu môi rồi làm mặt khó hiểu, Như thi thoảng có những biểu cảm rất xinh xắn và đáng yêu… Phải chăng những lúc rảnh rỗi tụi con gái hay có những hành động khó hiểu như vậy. Bỗng thấy lão ăn mày mở hé cửa ra nhìn Như liền vẫy tay.
<br>
<br>– Ông! ông đang làm gì… đấy ạ… – Như chưa nói hết câu thì lão ăn mày đóng lại cửa với một gương mặt lạnh te. Điều này khiến Như đứng khựng lại, nàng không hiểu tại sao ông ấy lại có thái độ như vậy, như thể mình đã làm sai điều gì rồi… hay… có khi nào… “Pim” Tiếng còi của Ninh làm Như giật mình, nàng quay người và đi thẳng ra ngoài.
<br>
<br>Nhà mỗi người một xe nên sáng nào người dân xung quanh cũng được phen rửa mắt khi lần lượt ba bốn chiếc siêu xe phóng từ cổng nhà ông Lưu ra ngoài. Một cuộc sống mơ ước của hàng triệu người, tuy nhiên lại không ai biết rằng trong ngôi nhà đó đã và đang tồn tại những mối quan hệ loạn luân rất phức tạp.
<br>
<br>… Ba ngày sau…
<br>
<br>Mấy ngày hôm nay Phi và Như luôn tìm cách tránh mặt nhau vì chuyện tày trời vừa rồi, một khoảng cách vô hình cực kỳ lớn giữa Phi và Như. Không ai nói với ai câu gì, thậm chí khi chạm mặt Như cũng chỉ cúi đầu và đi thẳng mà không dám nhìn Phi.
<br>
<br>Chuyện Phi như vậy đã đành, lão ăn mày cũng vậy, Như không thể hiểu được tại sao ông lão cũng tránh mặt mình. Đã nhiều lần nàng có chủ động đến chào hỏi tuy nhiên ông lão vẫn không nói gì… Khi đưa cơm ông ấy cũng không ăn, cũng được vài ngày rồi… Mà trong nhà nàng và lão ăn mày không có nhiều cơ hội để gặp nhau… cũng không thể hỏi lý do tại sao ông ấy lại như vậy nữa…
<br>
<br>Mấy ngày vừa qua, Như bị stress căng thẳng không phải vì chuyện học hành mà vì chuyện trong gia đình, Lúc này nàng cảm thấy mệt mỏi thực sự, chưa kể đến tình trạng thiếu thốn tình dục của nàng cũng không có gì tiến triển, anh Ninh vẫn luôn thờ ơ như vậy.
<br>
<br>Ba ngày tiếp theo, lại thêm một tuần nữa trôi qua, công việc của Phi và Ninh vẫn đang bị gián đoạn chưa thể sang Kenya lúc này. Đây cũng là một cơ hội tốt để Ninh tiếp tục kế hoạch của mình. Thấy vợ ngồi thẫn thờ một mình trên giường Ninh liền đi tới và hôn một cái vào bờ vai trắng mịn của vợ.
<br>
<br>– Em sao thế? – Ninh nói giọng nhẹ nhàng và ngửi mùi thơm từ cổ của Như. Như quay lại gương mặt hơi đỏ, nàng mím môi nhìn chồng với ánh mắt đáng yêu vô cùng, một ánh mắt giống như đang có điều gì đó khó nói ra.
<br>
<br>– Em mệt à… – Ninh ơm vào má Như một cái. Như không nói gì chỉ lắc đầu.
<br>
<br>– Em đau ở đâu à? – Như lại lắc đầu, ánh mắt của nàng trông vừa thương vừa đáng yêu thật dễ khiến người ta rung động.
<br>
<br>– Thế… Em muốn đi chơi à? hay em ăn gì không? – Ninh tiếp tục gặng hỏi nhưng chỉ nhận được những cái lắc đầu của vợ và ánh mắt rất dễ khiến đối phương tan chảy.
<br>
<br>–À… hay là muốn… ấy ấy… – Ninh cười dâm đãng. Nói xong câu này bỗng thấy Như thay đổi thái độ. Nàng cau mày lại bĩu môi rồi quay ra chỗ khác vẫn giữ nguyên gương mặt bí xị cau có nhưng hết sức dễ thương đó.
<br>
<br>Ninh ôm miệng cười… hóa ra cô ấy đang muốn làm tình… Vậy mà cứ như đứa trẻ đòi kẹo vậy. Bản tính nhu mì của Như không cho phép nàng đòi hỏi chuyện ấy ở chồng vì đó không phải là hành động của một cô gái. Nên thế Như chẳng bao giờ muốn chủ động trừ khi bí quá rồi.
<br>
<br>– Hôm nay anh hơi mệt… hì hì… mai nha! – Ninh đi tới ôm vợ, nhưng nghe thấy chồng nói vậy Như vùng vằng đẩy Ninh ra. Cơ thể Như rất nóng, Ninh cũng thương vợ lắm nhưng anh vẫn nhất quyết thực hiện cái kế hoạch điên rồ kia của mình.
<br>
<br>– Em… đừng dỗi anh… – Ninh kéo má Như lại nhưng nàng gồng lên nhất quyết không quay lại.
<br>
<br>– Thôi mà… – Vừa nói Ninh vừa nâng một bên ngực của vợ lên và bóp nhẹ, thấy đầu ti nàng đã cương cứng lắm rồi.
<br>
<br>– Hứ… Anh có biết anh sắp đi công tác nữa không? – Như phụng phịu vùng vằng đẩy Ninh ra.
<br>
<br>– Anh biết… Yên tâm anh sẽ bù cho… mà em muốn lắm rồi à… – Ninh thở mạnh và nhìn phản ứng của vợ. Như không nói gì, nàng cau mày lại và gật đầu thừa nhận. Điều này khiến Ninh khá bất ngờ khi hôm nay cô ấy lại chủ động thừa nhận như thế, chứng tỏ cô ấy muốn lắm rồi, sự ham muốn đã vượt qua cả lòng tự trọng của cô ấy.
<br>
<br>– Thôi cố gắng… anh hơi mệt, nên phải đi ngủ bây giờ… mai anh còn có công việc quan trọng… – Ninh nói xong liền lên giường đi ngủ với một lồng ngực quặn thắt vì thương vợ. Như thấy Ninh lên giường đắp chăn nàng cảm thấy thất vọng và khó chịu cực kỳ, nàng đã bỏ lòng tự trọng của mình để thừa nhận muốn chuyện ấy mà Ninh vẫn không chiều nàng.
<br>
<br>–À!! Ngày kia chủ nhật, anh em mình lại đi massage nhé! Anh nghĩ massage sẽ tốt hơn cho tâm trạng của em đó, nó sẽ giảm bớt nhu cầu của em hơn… hề hề… – Ninh không thấy Như nói gì liền quay đầu lại nói, anh chỉ thấy mái tóc dài của Như và tấm lưng thẳng của cô ấy bất động.
<br>
<br>– Hmm… Em không có nhu cầu… – Như nói và đổ người xuống gối kéo chăn đắp lại. Ninh cảm thấy chuyện này hơi nghiêm trọng rồi vì chưa bao giờ thấy Như giận đến vậy, cứ tưởng sau câu trêu đùa vừa rồi cô ấy sẽ tức và lao lên giường cấu anh nhưng không… Như chỉ nằm xuống thở dài và không có chút phản ứng nào nữa… Ninh nháy mắt nhiều cái, trong anh có chút lo lắng…
<br>
<br>– Không phải anh nói em có nhu cầu… ý anh là… mình đi tắm lá thuốc, xông hơi rồi tẩm quất xoa bóp sẽ giúp đả thông kinh mạnh khiến em dễ chịu hơn đó! Nhé!! – Ninh quay sang ôm vợ và nịnh nọt đủ kiểu.
<br>
<br>– Đả thông kinh mạch gì chứ… anh xem phim ít thôi! – Như cấu tay Ninh và gạt ra khỏi người mình.
<br>
<br>– Ừ thế đi nhé! Hay mai cũng được, tối mai mình đi… – Ninh gồng lên ôm chặt Như.
<br>
<br>– Để em xem đã… – Như nhắm tịt mắt lại mặc kệ Ninh, nàng đang tự điều tiết cơ thể mình không suy nghĩ đến chuyện đó, nhưng cơ thể thì không nghe lời, cơn hưng phấn dai dẳng kéo dài suốt một thời gian dài khiến nàng cảm thấy bứt dứt khó chịu, cơ thể thiếu sức sống trầm trọng, ảnh hưởng đến cả việc học của nàng…
<br>
<br>Ninh nằm ôm vợ mà vừa thương vừa thấy lo lắng, không biết trò đùa dai này của mình có phản tác dụng hay không đây, thực sự nó có phải là con dao hai lưỡi? Trước đây anh có đọc một bài viết về phụ nữ nhu cầu cao:
<br>
<br>“Nếu không được thỏa mãn, đầu tiên họ sẽ không thể điều chỉnh được suy nghĩ hành vi tình dục của cơ thể… sau đó… luôn khao khát tình dục… kể cả với người lạ…”. Nhiêu đó thôi cũng đủ Ninh phải suy nghĩ lại, tuy nhiên anh vẫn muốn thử và coi đó là một thử thách sự chung thủy của vợ mình… Nhưng như vậy liệu có ác quá không?
<br>
<br>Liệu cô ấy có đi quá giới hạn? Nếu vậy… là lỗi của mình… mình sẽ không trách cô ấy… sẽ không trách… Ninh thở mạnh và chấp nhận rủi ro này… đơn giản vì nghĩ đến thôi người anh đã cứng hết lên rồi, cơ thể rạo rực một cách khó tả.
<br>
<br>Nghĩ đến kẻ nào đó có thể chinh phục được người vợ này của mình cũng khiến Ninh phấn trấn và hứng tình điên dại… Vì chinh phục được Như còn khó hơn lên trời… Vợ anh xinh như vậy, ngoan hiền thục nữ như vậy, ắt hẳn gu cũng phải cao lắm và lý do cũng phải thế nào nàng mới đồng ý… Nhưng… Nếu điều ấy thực sự xảy ra… Ninh không dám nghĩ tiếp… cơ thể anh thì hừng hực sự hưng phấn một cách cực kỳ mãnh liệt.
<br>
<br>Tối hôm sau, sau khi tắm xong Như lại ngồi ở bàn trang điểm sấy tóc, Ninh đứng dậy từ bàn làm việc đi ra chỗ Như với một ánh mắt dâm đãng.
<br>
<br>– Vợ còn mệt không? Hôm nay anh thấy vợ tắm mấy lần rồi đó… – Ninh cầm máy sấy tóc sấy cho nàng và ơm vào má Như một cái.
<br>
<br>– Em không… – Như vẫn dỗi Ninh từ hôm qua, nàng xị mặt xuống lườm Ninh ở gương.
<br>
<br>– Đi massage đi, bây giờ còn sớm lắm! hề hề… – Ninh tắt máy sấy vì tiếng to quá.
<br>
<br>– Em không đi đâu… anh đi đi… – Nói xong Như đứng dậy lên giường nằm.
<br>
<br>– Đi đi em, em sẽ đỡ mệt mỏi hơn đấy! – Ninh vừa nói vừa trèo lên giường nằm cùng vợ.
<br>
<br>– Em có đau nhức cơ thể đâu, em cũng không mệt đâu ạ… anh đi đi! – Như một khi đã dỗi thì y như trẻ con, sẽ chẳng dỗ được khi cô ấy thỏa mãn sự mong muốn của mình.
<br>
<br>– Cần gì đau nhức cơ thể mới đi massage? Em chỉ cần đi với anh thôi, coi như ra ngoài hít thở không khí một chút… Mà em nói mấy bác ở đó bóp đầu xoa bóp vai gáy cũng đỡ căng thẳng mà… Thôi nào tối em có làm gì đâu, mai còn được nghỉ học… – Ninh ôm vợ lắc người giãy dụa đủ kiểu để gạ Như.
<br>
<br>– Hmmm… – Như thở dài và không nói gì, nhưng nàng chợt nghĩ đến ông Tâm massage cho mình hôm trước, có lúc ông ấy cố tình động vào ngực nàng… điều này khiến Như đỏ mặt khi nghĩ lại. Nhưng Như lại không muốn nghĩ xấu cho bác ấy, nhưng dù là bài của họ thì vẫn phải động chạm vào nơi nhạy cảm như vậy sao? Càng nghĩ đến Như càng thấy có chút lưỡng lự khó giải thích.
<br>
<br>– Đi mà… Như… anh cũng sắp đi công tác rồi… – Ninh nũng nịu đằng sau còn Như thì chẳng thể hiểu nổi chồng mình, anh ấy biết thừa mình muốn gì, còn lôi trò sắp đi công tác ra thì liên quan gì đến sự khó chịu trong cơ thể mình lúc này chứ… anh ấy chỉ cần làm chuyện đó thôi mà khó thế sao? Chả lẽ phận nữ nhi lại đi gạ gẫm chuyện đó, thật điên rồ!!! không bao giờ!!!
<br>
<br>Sau 30 phút, cuối cùng Ninh cũng rủ được Như đến cơ sở massage người mù sau rất nhiều kỹ năng ỉ ôi gạ gẫm và thuyết phục…
<br>
<br>– Em chỉ đi theo anh thôi đó… – Như lưỡng lự bước ra ngoài với một trang phục cũng khá kín đáo, trông nàng như một công chúa bước ra từ trong truyện tranh. Còn Ninh thì sướng phát hâm lên khi vợ đồng ý, anh cũng vội vàng mặc tạm cái áo khoác và đi lấy xe.
<br>
<br>Chân Như đi giầy búp bê, nàng mặc một chiếc chân váy họa tiết hoa dài đến bắp chân, thực ra thiết kế của nó dài đến mắt cá chân nhưng do Như sở hữu đôi chân rất dài nên nó chỉ có thể dài đến bắp chân nàng… Chiếc váy này khá mỏng, nếu là buổi sáng đứng trước ánh nắng sẽ nhìn xuyên ra được đằng trước…
<br>
<br>Như bước ra ngoài sân… Những cơn gió nhẹ buổi tối thổi chiếc váy tung nhẹ lên và áp sát vào mu bướm Như tạo thành hình chữ V quyến rũ. Trông có vẻ kín đáo nhưng thực ra lại sexy đến chết người. Bên trên nàng mặc một chiếc áo ngắn tay có cổ hình chữ V khá rộng làm lộ ra phẩn cổ trắng mịn không tì vết, thấp thoáng làm lộ ra bầu ngực căng tròn nếu đứng đúng góc nhìn.
<br>
<br>Cùng với gương mặt đỏ ửng có chút ái ngại và một mái tóc búi cao gọn gàng… nhìn Như lúc này rất dễ thương với hình ảnh một cô gái hiền thục hay xấu hổ, nàng cầm chiếc túi xách của mình và xách nó bằng hay bàn tay và để ở trước đùi… Như mím môi lại chờ Ninh đánh xe ra ngoài, trong lòng nàng lúc này có nhiều cảm xúc và một chút hồi hộp chờ đợi.
<br>
<br>Hai vợ chồng mất 15 phút để đi xe tới cơ sở massage người mù, lúc này là 20h00, ngày hôm nay cơ sở này không đống khách lắm, thời điểm này cũng đã vãn khách, đã có một vài người chống gậy tìm đường lên xe ôm để đi về nhà. Thấy bóng dáng của Ninh và Như, bà cô từ trong phi ra ngoài niềm nở như không có chút mệt mỏi nào.
<br>
<br>– Ninh à cháu! Vào đi! vào đi! Như vào đi cháu! – Bà cô cười tươi hơn hoa đưa tay mời Ninh và Như.
<br>
<br>– Cháu chào cô ạ! – Như lễ phép chào với hai bên má hồng.
<br>
<br>– Nào! Vào đi! Tối nay sao lại rảnh rỗi qua thăm cô thế này! – Bà cô và hai vợ chồng lại ngồi xuống cái ghế quen thuộc.
<br>
<br>– Bọn cháu có đến quá muộn không cô? – Ninh vừa nói vừa nhìn mấy bác nhân viên đi về, nhưng không thấy ông Tâm và ông Mừng.
<br>
<br>– Không! Không! Bọn cô mở đến 12h mới đóng cửa, mà riêng hai đứa nhé! Đến lúc nào cũng được! 24/7 luôn ha ha… – Bà cô cười tít cả mắt tay đập linh tinh lên ghế lên bàn để thể hiện sự vui mừng của mình.
<br>
<br>– Dạ vâng cháu cảm ơn cô! Tối nay đi lượn phố hai vợ chồng chán chán lại vào đây xoa bóp một chút cô ạ, phải nói kỹ thuật của các ông tuyệt vời! Làm bọn cháu nghiện luôn rồi đấy ha ha! – Ninh cười lớn vì thấy mình nói hơi quá, tất cả mục đích của Ninh đưa vợ đến đây chỉ để phục vụ cái thói biến thái của mình.
<br>
<br>– Ui dào cái cậu này được cái khéo miệng, bọn cô làm cũng vì tấm lòng! Nên mọi việc các ông ấy đều làm nó bằng cả trái tim… – Bà cô cười sướng, bà vẫn tưởng Ninh và Như thích xoa bóp chỗ này thật, bà không có một chút hoài nghi nào vì nghĩ cả hai vợ chồng cũng massage sẽ không có vấn đề gì. Đâu biết rằng đằng sau đó là cả một chuỗi kế hoạch của Ninh.
<br>
<br>– Chính xác cô ạ! Bọn cháu đến cũng một phần vì muốn ủng hộ cơ sở để có thêm chi phí thiện nguyện cho các em vùng cao!
<br>
<br>– Thôi được rồi! hai đứa lên phòng hôm trước cho riêng tư nhé! Để cô đi gọi người!
<br>
<br>– Vâng! Cô gọi ông Mừng với ông Tâm cho cháu nhé! – Ninh cười và thở mạnh vì hồi hộp.
<br>
<br>–À đấy! cô đang tính hỏi các cháu xem có muốn đổi người không, đổi mấy bác trẻ hơn nhé! Cô sợ mấy ông già rồi các cháu không thích! – Bà cô cười gượng nói.
<br>
<br>– Dạ không cô ạ, cháu thấy tay nghề của ông Tâm và ông Mừng rất tốt đấy ạ, cô gọi cho cháu hai ông nhé! – Ninh đã nhắm hai ông già này rồi vì anh thích càng đối nghịch với vợ mình anh lại càng sướng… Một phần anh cũng muốn thấy mấy ông già lộ bản chất thật, vì chắc chắn mấy ông, ông nào cũng mê gái mà luôn tỏ ra đứng đắn thấy mệt… Nhất là với Như, để xem mấy ông ấy còn chịu được nhan sắc của cô ấy đến mức nào… Ninh quả thật là một chàng trai lắm trò nhiều chuyện, người ta nói sướng quá hóa rồ là đây.
<br>
<br>– Ừm được rồi chỉ cần Ninh thích là được! Cũng may hai ông cụ vẫn còn ở đây! Để lát cô gọi cho, hai ông cụ tuy già nhất trong trung tâm này nhưng được cái kinh nghiệm nhiều, kỹ năng cũng rất tốt, các cháu đúng là biết chọn người đấy! – Bà cô vừa cười vừa nói, mồm năm miệng mười, kiểu gì bà cô cũng nói được.
<br>
<br>Sau khi ổn định Ninh và Như ngồi trong chiếc phòng hôm trước để chờ… Tầm năm phút sau, hai lão già giả mù bước vào với cây gậy trên tay, mỗi lão đều bị hỏng một mắt, mắt còn lại tuy không rõ như mắt bình thường nhưng vẫn có thể nhìn thấy được. Và các ông đều nói dối mọi người rằng cả hai đều bị mù hết hai mắt, nhằm lấy sự thương hại của mọi người ở đây.
<br>
<br>– Chào cô cậu… – Hai ông cụ hếch cái mặt lên thì nhìn thấy Như liền có phản ứng mạnh vì con bé lúc nào cũng xinh và thời thượng quá… Nhưng vẫn phải giả vờ không thấy ai trước mặt.
<br>
<br>– Cậu Ninh và cô Như? – Lão Tâm cười với cặp mép râu ria lởm chởm.
<br>
<br>– Vâng! Bọn cháu đây? Lại phiền hai ông rồi! – Ninh cười và nằm lên chiếc giường cũ của mình. Thấy vậy ông Tâm chủ động đi đến chỗ Ninh vì hôm qua có nói sẽ để ông Mừng massage cho Như.
<br>
<br>– Ơ… – Như thấy ông Tâm ra chỗ chồng nàng có chút ngơ ngác và ngại nhưng lại không dám nói.
<br>
<br>– Hôm nay… tôi xin phép được massage cho cô Như… Cô thử tay nghề của tôi nhé! – Ông Mừng đập cây gậy đi đến giường Như và nói. Nhìn ông Mừng có vẻ bình tĩnh nhưng thật ra trong lòng đang rất hồi hộp.
<br>
<br>– Dạ… – Như nhìn sang chồng. Thấy vậy Ninh ra hiệu cho nàng cứ nằm xuống đi không phải ngại. Đối với Ninh một trong hai ông đều được vì ông nào cũng già như nhau, trông thực sự rất tương phản với người vợ xinh đẹp của mình.
<br>
<br>Thấy vậy Như từ từ nằm xuống và đặt hai tay lên bụng. Ông Mừng ngồi đầu giường tim đập mạnh khi nhìn thấy bộ ngực to của Như ưỡn lên sau lớp áo, phía dưới chiếc váy đang ép vào bướm làm mu bướm hiện lên.
<br>
<br>Bên kia ông Tâm bắt đầu massage cho Ninh thì bên này ông Mừng cũng bắt đầu đưa tay lên chạm nhẹ vào vai Như… Ông Mừng rùng mình một cái khi cảm nhận được làn da mịn màng của Như, nó còn hơn cả lời kể của ông Tâm. Tay ông Mừng run rẩy bóp nhẹ nhàng từ cổ xuống hai vai và dọc lên tai giống y hệt bài của ông Tâm.
<br>
<br>Như thở mạnh và hồi hộp, bị ông Mừng sờ tai nàng rùng mình nhẹ, sẵn cơn hưng phấn khó chịu mấy ngày nay, cơ thể Như lúc này rất nhạy cảm. Hai tay nàng nắm chặt váy, lồng ngực thở mạnh nâng lên hạ xuống… hai bàn chân thon nhỏ cạ nhẹ vào nhau.
<br>
<br>– Tinh tinh tinh – Bỗng tiếng điện thoại của Ninh vang lên làm mọi người giật mình vì không khí lúc đó hồi hộp quá.
<br>
<br>– Em nghe đây rồi anh ơi! – Ninh hơi cau mày lại vì đó là điện thoại của Phi.
<br>
<br>– Chú đang ở đâu vậy? Ra chỗ anh đi! – Giọng Phi rất to trong điện thoại.
<br>
<br>– Em đang bận lắm, có chuyện gì không anh? – Ninh hơi khó chịu vì vừa mới nằm xuống chưa đầy năm phút.
<br>
<br>– Bận gì cũng bỏ, đây là cơ hội của anh em mình! Anh đang ngồi uống với mấy anh em đại sứ quán Kenya! Có một vài nhân vật chúng ta cần giao tiếp đó! Ra nhanh nhé! Anh không gọi lần thứ hai đâu! – Giọng Phi cho thấy anh đang khá vội.
<br>
<br>– Thế anh đang ở đâu?
<br>
<br>– Anh gửi địa chỉ cho chú rồi đấy! À về công ty lấy ít quà nhé! – Phi nói xong thì cúp máy, Ninh thở dài cau mày lại, đây thực sự là một cơ hội tốt, chuyện công việc nên anh không thể không tham gia. Nhìn sang chỗ vợ thấy cô ấy vẫn đang được ông Mừng sờ tai sờ cổ khiến anh có chút lưỡng lự.
<br>
<br>– Như ơi! Anh phải ra chỗ anh Phi có việc gấp! – Ninh nói và ngồi dậy. Thấy vậy ông Tâm cũng dừng tay.
<br>
<br>– Vậy em đi cùng anh… – Như quay sang Ninh với gương mạt đỏ ửng.
<br>
<br>– Không… Anh đi một mình thôi, đây là chuyện công việc, anh Phi đang ngồi với mấy nhân vật bên Kenya, anh không thể không đến, nhưng yên tâm anh đi một lúc thôi! – Ninh nói và đứng dậy xỏ giày.
<br>
<br>– Nhưng mà… – Như nhíu lông mày lại vì sợ. Nàng không muốn ở một mình.
<br>
<br>– Anh đi một lúc thôi xong anh quay lại, yên tâm! – Ninh cũng khó xử vì anh vẫn muốn vợ mình nằm ở đây để massage, âu cũng để cô ấy làm quen với không khí và hai ông già này, cái gì cũng vậy muốn thành công phải có từng bước đi từ từ… Người ta nói dục tốc bất đạt… Vì vậy anh không thể để vợ về lúc này, hoặc đi theo anh thì càng không vì quan điểm của Ninh và Phi không bao giờ đưa vợ đi tiếp khách cùng.
<br>
<br>– Hay em đi taxi về nhé! Anh cứ ra chỗ anh Phi đi… – Như chống tay ngồi dậy.
<br>
<br>– Thôi anh quay lại bây giờ ấy mà! Em về làm gì chỗ này cũng xa, trời tối rồi đi taxi không an toàn! Các ông chờ cháu một chút nhé cháu chạy ra ngoài lát cháu quay lại…
<br>
<br>– Ừ ừ! Cậu đi đi, vậy tôi xin phép đi ra… khi nào về thì ới tôi bên ngoài… – Ông Tâm nói và quay sang ông Mừng rồi cũng đập gậy đi ra ngoài ngồi ở chiếc ghế ngoài hành lang, vì khi Ninh đi không thể có hai ông già trong phòng kín với một cô gái trẻ được, ông Tâm biết làm vậy sẽ khiến khách hàng ái ngại mặc dù ông cũng muốn ở trong lắm.
<br>
<br>– Em yên tâm! Anh về bây giờ! Em cứ nằm đây thư giãn đi! Chán thật nằm chưa ấm đít đã phải đi! – Ninh nói và ơm Như một cái vào má, thấy má cô ấy nóng nóng khiến Ninh cũng lo lắng, nhưng vì công việc phải đi và anh cũng tin mấy ông già này chắc chắn không dám làm gì quá đáng.
<br>
<br>– Anh về nhanh đó… Nếu không em sẽ tự về! – Như cau mày lại nhìn chồng, anh ấy dám bỏ mình lại đây một mình, tệ thật… Nhưng nghĩ đến dáng vẻ vội vã của chồng Như cũng không dám làm phiền, thôi thì nằm đây chờ anh ấy một lát, mấy ông cụ trông cũng lành, cơ sở cũng không khiến Như có ấn tượng xấu nên nàng vẫn cố gắng chờ Ninh ở đây.
<br>
<br>Sau khi Ninh đi khỏi, lúc này trong phòng chỉ còn nàng và ông Mừng. Cánh cửa cũng đóng lại, một không khí ngại ngùng bao trùm khắp căn phòng. Ông Mừng thở gấp lỗ mũi phập phồng khi nghĩ lại lời kể của ông Tâm tối qua, ông ta nói có chạm vào ngực Như nhưng con bé không nói gì chỉ khép tay lại.
<br>
<br>Nghĩ đến điều đó làm động lực cho hành động dê xồm sắp tới, ông Mừng đưa hai bàn tay già nua của mình đến cổ Như và bóp nhẹ, cả ông Mừng và Như đều run, hơi thở bị loạn. Như run vì lúc này trong phòng chỉ có hai người và vì cơ thể nhạy cảm hưng phấn của nàng lúc này. Còn ông Mừng run vì ông đang cố gắng tìm cách để chạm vào ngực con bé Như… Tâm cơ của ông rất rõ.
<br>
<br>Một lúc sau, sau một vài màn bóp vai sờ tai và xoa nhẹ thái dương, ông Mừng bóp dần xuống xương quai xanh của Như, sau đó vuốt nhẹ phần cổ, làn da mịn màng của Như càng làm ông Mừng thấy hứng, chim ông cửng lên cứng đơ. Ông nhẹ nhàng dịch bàn tay từ cổ xuống dưới phần ngực vì cổ áo hình chữ V của Như khá rộng.
<br>
<br>Như nhíu lông mày lại vì cảm thấy ông Mừng đang dần đi xuống phía dưới ngực mình nhưng nàng cũng chỉ nghĩ đó là bài của ông ấy, cho đến khi ngón tay cái của ông Mừng vuốt sâu xuống chạm vào phần ngực mềm của Như.
<br>
<br>Như càng lúc càng thở mạnh vì ngại, mặc dù cơ thể đang hưng phấn nhưng nàng không thích kiểu này lắm. Không thấy Như nói gì ông Mừng thọc hẳn ngón tay vào sâu hơn nữa, nhưng vì quá run nên ông thọc hơi sâu.
<br>
<br>– A!!!!!! – Như giật mình khép người lại và hét lên khiến ông Mừng giật mình rụt tay lại.
<br>
<br>– Tôi… tôi làm cô đau hở? – Ông Mừng run rẩy nói.
<br>
<br>– Có chuyện gì vậy? có chuyện gì vậy? – Ông Tâm đập gậy đẩy cửa vào, thấy Như đang ngồi dậy ôm ngực.
<br>
<br>– Tôi… tôi không làm gì cả… – Thấy ông Mừng lúng túng là ông Tâm liền hiểu.
<br>
<br>– Cô Như… cô có sao không? Liệu pháp có vấn đề gì sao? Cô bị đau ở đâu? – Ông Tâm cũng lo lắng khi thấy Như có phản ứng vậy.
<br>
<br>– Dạ… Cháu không sao… – Như mặc dù khó chịu nhưng nàng vẫn không muốn nói điều đó ra vì ngại.
<br>
<br>– Ông Mừng để tôi mát xa cho cô Như, ông ra ngoài chờ cậu Ninh nhé! – Nói xong ông Tâm đập gậy đi tới. Như nhíu lông mày lại nhìn hai ông cụ, đôi mắt bồ câu của nàng mở to chớp vài cái, không biết vừa rồi có phản ứng hơi quá không nhưng ông ấy sờ vào ngực nàng rồi.
<br>
<br>– Tôi xin lỗi nếu… nếu làm cô đau… tôi xin phép ra ngoài… – Ông Mừng lật đật chống gậy đi ra, ông phải khom lưng xuống vì con cu đang cửng của mình. Dù bị phản ứng như vậy nhưng ông Mừng vẫn thấy sướng vì vừa rồi ông được thọc vào ngực con bé khá sâu, ông cảm nhận được độ mềm và đàn hồi của vú Như. Điều mà nhiều người muốn cũng không được… Chỉ có điều ông tự thấy bản thân ngu ngốc vì đã quá vội vã như vậy.
<br>
<br>Như không nói gì, nàng chỉ nhìn theo ông Mừng đến khi ông ấy đóng lại cửa, nàng lại cảm thấy ngại khi nhìn dáng khắc khổ của ông Mừng, phải chăng do mình đã quá nhạy cảm…
<br>
<br>– Cô Như… chúng tôi xin lỗi nếu trải nghiệm của cô không được tốt… – Ông Tâm cúi đầu xin lỗi Như.
<br>
<br>– Dạ không… không có gì đâu ạ… Chỉ là cháu bị giật mình thôi… ông đừng làm thế ạ… – Như xua tay, thấy một ông cụ cúi đầu trước mình Như cảm thấy bị tổn thọ và bất kính nên nàng liền quên đi điều khó chịu vừa rồi.
<br>
<br>– Vậy, cô cho tôi xin phép được phục vụ cô… – Ông Tâm nói giọng khàn khàn của một ông già và đi tới chiếc ghế.
<br>
<br>– Dạ… – Như chống tay nằm lại tư thế cũ… Ông Tâm ngồi xuống… Ở chỗ này ông Tâm liền nhìn thấy góc nhìn của ông Mừng lúc nãy, con mắt mù dở của ông nhìn chằm chằm vào phần mu bướm hình tam giác của Như khi bị chiếc váy ép xuống.
<br>
<br>– Có lẽ lúc nãy ông Mừng làm sai động tác cho cô nên cô mới giật mình khà khà… – Ông Tâm vừa nói vừa bắt đầu vuốt tai Như và vuốt xuống cổ nàng.
<br>
<br>– Lúc nãy ông Mừng ấn huyệt chỗ nào cho cô? – Không thấy Như nói gì ông Tâm hỏi tiếp.
<br>
<br>– Dạ… ông bấm phẩn dưới cổ của cháu ạ… – Như vừa nói vừa kéo lại áo cho ngay ngắn.
<br>
<br>– Hôm nay có lẽ ông Mừng hơi xúc động vì có chút chuyện gia đình, mong cô lượng thứ… Sau đây tôi sẽ thực hiện lại bài đó… – Ông Tâm vừa nói vừa vuốt xuống cổ Như và dùng hai ngón tay cái xoa xuống dưới gần ngực.
<br>
<br>– Dạ vâng ạ… – Như mím môi lại, nàng cảm thấy ông Tâm có chút dễ chịu hơn ông Mừng.
<br>
<br>– Tôi nghe nói cô bị suy nhược cơ thể? uể oải, luôn cảm thấy mệt mỏi?
<br>
<br>– Dạ… vâng cháu dạo này hay mệt mỏi lắm ạ, mặc dù mọi sinh hoạt đều rất bình thường…
<br>
<br>– Tôi hiểu, vậy cô đi mát xa là lựa chọn chính xác rồi khà khà…
<br>
<br>– Dạ vâng ạ… hì…
<br>
<br>– Cô Như có biết Massage giúp tác động lên các huyệt đạo, mạch máu dưới da giúp đả thông kinh mạch, lưu thông khí huyết đến các cơ quan trong cơ thể không?. Nhờ vậy mà nó có khả năng tăng cường cung cấp oxy cho tim từ đó tăng cường chức năng tim, điều hòa huyết áp, ngăn ngừa nguy cơ đột quỵ, nhồi máu cơ tim… – Ông Tâm vừa nói vừa vuốt cổ cho Như… Thi thoảng ngón tay cái của ông thọc vào trong cổ áo và chạm nhẹ vào phần mềm mềm của ngực nhưng con bé không nói gì. Bởi vì lúc này Như đang suy nghĩ về những câu nói đầy chuyên môn của ông Tâm.
<br>
<br>– Khi được massage, toàn bộ cơ thể cô phải thả lỏng… đừng quá căng thẳng… – Nghe ông Tâm nói Như cũng cảm thấy thoải mái hơn và thả lỏng cơ thể.
<br>
<br>– Điều đó sẽ khiến cơ thể cô cảm thấy khoan khoái… Từ đó sẽ xua tan hết căng thẳng, mệt mỏi sau một ngày làm việc… Mọi lo âu, stress, áp lực đều sẽ được giải phóng hết khi cô được chăm sóc, thư giãn bằng liệu pháp massage này… – Vừa nói ông Tâm vừa đẩy tay xuống sâu hơn và chạm vào phần ngực mềm của Như… Nhưng lúc này Như không nói gì, nàng vẫn nhắm mắt lại và cảm nhận. Tuy nhiên lồng ngực Như càng lúc càng thở gấp hơn.
<br>
<br>– Massage có thể giúp cô thư giãn cả cơ bắp và tâm trí. Hãy coi đó là hình thức chăm sóc bản thân tối thượng, để thư giãn và tạm dừng mọi áp lực dồn lên cơ thể mình… Từ đó cô sẽ cảm thấy vui vẻ hơn… – Ông Tâm vừa nói vừa dùng ngón tay cái vuốt phần ngực trên của Như… Như nằm im như thể bị thôi miên mặc dù nàng vẫn cảm nhận được ngón tay của ông Tâm… Hai đầu ti nàng nổi cứng đơ trong lớp áo lót mỏng.
<br>
<br><br></span>

0 bình luận