Chương 63.2: Kết Cục

<span>– Hờ hờ hờ… – Vinh thịt lợn thở dốc trợn mắt nhìn bộ ngực to tròn của Ngọc đung đưa rung rinh qua lại theo nhịp hẩy hông của cô ấy. Lúc này hắn mới được thấy bộ ngực hoàn mĩ của Ngọc một cách đầy đủ thế này. <br> <br>– Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Áhhh!!! Áhhh!!! Áhhh!!! – Ngồi ở tư thế cưỡi ngựa sướng hơn hẳn lúc nãy, tiếng rên của Ngọc lạc cả đi. Người nàng run rẩy, hai cánh tay nàng như mất đi sức lực. Ngọc khụy tay nằm xuống người lão Vinh, hai bộ ngực to của nàng ép xuống ngực hắn ta. Người nàng giật vài cái, mông và bướm run lên vì sướng. <br> <br>Một cảm giác mát lạnh mềm mại tràn đến khiến Vinh thịt lợn sướng phát điên, hắn tóm chặt bộ mông to của Ngọc và chống hai chân xuống giường dùng sức đóng lên vì lúc này đến lượt hắn. Hắn sẽ không cho Ngọc có cơ hội nghỉ. <br> <br>– PẠCH!!! PẠCH!!! PẠCH!!! PẠCH!!! PẠCH!!! Áhhhh!!!! Áhhhh!!!! Áhhhh!!!! Áhhhh!!!! Áhhhh!!!! AHHH!!!! – Ngọc sướng đến phát điên, cơ thể nàng giật liên tục, người nàng ép chặt xuống người Vinh thịt lợn, nàng rên như không còn biết trời đất là gì… Bởi vì vừa rồi nàng lại lên đỉnh thêm lần nữa trong khi lão Vinh vẫn đang đóng. <br> <br>Cơ thể Ngọc mềm nhũn, người nàng run lẩy bẩy như bị điện giật… Cả chân cả tay đều thả lỏng mặc kệ cho lão Vinh vẫn đang hùng hục đóng vào bướm nàng… Nó kéo theo rất nhiều dịch đặc mầu trắng của Ngọc chảy xuống. Chiếc ga giường màu trắng đã ướt một mảng lớn. <br> <br>– PẠCH!!! PẠCH!!! PẠCH!!! PẠCH!!! PẠCH!!! – Vinh thịt lợn vẫn dồn sức đóng nhanh từng cái chất lượng nút cán vào tử cung Ngọc. Ngọc thở hổn hển nhưng chỉ một lúc sau nàng đã hồi phục, cơ thể hết cảm giác tê như bị điện giật, cơn khoái dục khác lại tràn đến, nàng nhanh chóng lại cảm thấy sướng. <br> <br>– Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Ông… Ra đi… Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! – Ngọc tiếp tục rên rỉ, nàng chống tay ngồi dậy người nghiêng 90 độ đổ về phía người lão Vinh nhưng lần này tay nàng chống xuống giường. <br> <br>– PẠCH!!! PẠCH!!! PẠCH!!! PẠCH!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhhgg!!! Ahhhggg!!! – Ngọc nhắm mắt lại, bộ tóc dài của nàng tung lên liên tục vì bị lão Vinh thúc hạ bộ vào mông rất mạnh. Hắn ta đúng là một tên béo thô thiển… Nhưng mà… Ngọc không thể phủ nhận rằng nàng rất sướng, nàng cảm giác được sự mạnh mẽ và quyết liệt từ lão ta… Một cảm giác rất đàn ông. <br> <br>Vinh thịt lợn duy trì tốc độ và sự mạnh mẽ đó tầm năm phút liên tục, hắn ta có một cơ hông rất khỏe… Sau năm bảy phút hắn ta bắt đầu đóng chậm lại. Ngọc thấy vậy liền chống hai chân xuống giường vì nàng không muốn dừng lại… Nàng đặt tay ở ngực hắn ta và chủ động di hông <br> <br>– Ahhhh… Ưm… ưm… hahhh… hahh… Ahhhggg!!! – Ngọc di hông tầm chục cái thì bắt đầu nhấc mông lên rồi dập xuống trước sự bất ngờ của lão Vinh. <br> <br>– Pạch! Ahhhh!!!!! – Được một cái Ngọc rùng mình thu người lại, hai cánh tay ép vào ngực. <br> <br>– Hahhh… Hahhh… – Ngọc há to miệng thở dốc… Sau đó nàng tiếp tục nhấc lên và dập xuống thêm cái nữa… “Pạch!”. <br> <br>– Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! – Ngọc bắt đầu tăng tốc và dập đều trên người lão Vinh. Vinh thịt lợn trợn mắt ngạc nhiên khi thấy Ngọc chủ động làm tình với hắn, từ trước đến nay hắn nghĩ người con gái xinh đẹp hiền thục đó chắc phải bảo thủ trong chuyện tình dục lắm… Nhưng ngày hôm nay hắn ta đã may mắn được chứng kiến toàn bộ khoảnh khắc nhạy cảm thầm kín của nàng. <br> <br>– Hờ hờ… Em sướng lắm đúng không? Hờ hờ… – Vinh thịt lợn vừa nói vừa nhìn vào bộ ngực to tròn của Ngọc đang nẩy tưng tưng trên cơ thể trắng mịn của cô ấy. Sau đó hắn vén váy của Ngọc lên dắt vào cạp váy và nhìn xuống mu bướm đang dập lên dập xuống hạ bộ mình, cảnh tượng thật hết sức kích thích. <br> <br>– Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Ahhh… Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! – Ngọc không nói gì, nàng vẫn nhắm mắt và dập mỗi lúc một nhanh. <br> <br>– Em… hờ hờ… cả buổi hôm nay… Em không nói gì… em nói cho anh biết… hờ hờ… được không? Hờ hờ… em có sướng không? Tại sao em lại làm thế này? Hờ hờ… – Vinh thịt lợn vẫn không thể tin mình được Ngọc phục vụ cỡ này nên cố gặng hỏi. <br> <br>– Ahhh… Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhhgg!!! Ahhhgg!!! – Ngọc vẫn không nói gì nhưng nàng gật đầu và mím môi lại. Hai hòn dái của Vinh thịt lợn rụt lên vì tê sướng khi thấy Ngọc thừa nhận. Hắn ta đưa hai bàn tay thô ráp béo mập lên bóp bộ ngực vừa to vừa mịn của Ngọc. Một cảm giác đàn hồi mềm mịn khiến hắn càng thấy sướng. <br> <br>– Pạch!!! Ahhh!!!! Pạch!!! Ahhh!!!! Pạch!!! Ahhh!!!! Pạch!!! Ahhh!!!! – Lúc sau Ngọc dừng lại dập từng cái một, tốc độ chậm nhưng rất sướng… Cơ thể nàng run lên, bên trong bướm chảy nước càng lúc càng nhiều. <br> <br>Đúng lúc này… Khải chạy như bay từ taxi vào sảnh khách sạn, anh đã bị mất quá nhiều thời gian, anh nghĩ có lẽ Ngọc đã bỏ đi rồi, hoặc anh sợ lão Vinh sẽ đánh cô ấy để hắn ta có thể hiếp dâm… Nghĩ đến Ngọc sợ hãi và khóc lóc Khải càng lo lắng và muốn lên đó thật nhanh. Anh chạy vù vào thang máy bấm tầng 10 luống cuống trước mặt một số người trong thang máy. <br> <br>– Tinh! Tinh! – Đến tầng 10, cửa thang máy mở ra… Khải chạy như bay đến phòng của Ngọc… Anh run rẩy loay hoay lấy trong túi mình một cái key điện và “tít” Cảnh cửa mở ra… Đập vào tai anh là những tiếng rên khá to của Ngọc. <br> <br>– Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! – Khải trợn mắt vội vàng đóng cửa lại. Anh nuốt nước bọt đi từ từ vào trong. Anh đứng nép ở cái cột và ngó vào phòng ngủ. Mắt Khải mở to đỏ rực, anh bị sốc nặng khi trước mắt mình là Ngọc và lão Vinh đang trần truồng với nhau chỉ còn duy nhất chiếc váy của cô ấy… Lúc này Ngọc còn đang ngồi lên người hắn và dập xuống lia lịa, bầu ngực của cô ấy nẩy tưng tưng trông thật thoải mái… Chiếc váy bị dắt vào cạp khiến Khải thấy rõ thấp thoáng dưới bướm Ngọc là con cu bự đen xì của lão Vinh đang chổng ngược lên đâm vào bướm nàng. Khải đau đớn ôm ngực mặt nhăn như đít khỉ. <br> <br>– Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhhggg!!! Ahhhggg!!! – Ngọc dập càng lúc càng nhanh, cả nàng và Vinh thịt lợn không để ý thấy Khải đang núp ở cột vì không đúng tầm mắt, một phần lão Vinh đang nằm quay quả đầu hói về phía Khải, còn Ngọc đang nhắm mắt rên những tiếng rên đê mê khoan khoái. <br> <br>– Hờ hờ hờ… Anh ra mất… Em địt anh sướng quá… hừ hừ hừ… Anh ra mất!!! Em từ từ thôi!!! Anh ra mất Ngọc ơi!!! – Vinh thịt lợn vừa rên vừa nói, ngay sau đó Ngọc lại tiếp tục tăng tốc dập nhanh hơn vì nàng muốn hắn ra luôn cho xong đi, một phần nàng cũng tê lắm rồi cảm giác sắp lên đỉnh thêm lần nữa nên nàng không dừng lại được. <br> <br>– Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! AHHH!!!! AHHH!!!! AHHH!!!! Pạch!!!! Pạch!!!! Pạch!!!! Pạch!!!! Pạch!!!! Pạch!!!! – Ngọc bị khụy tay ngã người xuống người lão Vinh nhưng mông vẫn đang dập. Thấy vậy Vinh thịt lợn bóp chặt mông Ngọc và tiếp tục chống chân đóng mạnh trước sự chứng kiến đầy đau đớn của Khải. <br> <br>Nước mắt Khải chảy giàn dụa nhưng anh không tài nào nhấc chân lên nổi. Cảm giác như có hàng nghìn mũi kiếm đâm vào ngực anh vậy. Nhưng thật kỳ lạ anh lại muốn nhìn vợ mình và lão Vinh làm nốt, chim anh cửng cứng đơ khi nhìn thấy cảnh tượng cực sốc này. <br> <br>– PẠCH!!! PẠCH!!! PẠCH!!! PẠCH!!! PẠCH!!! AHHH!!! AHHH!!! ÁHHH!!! ÁHHH!!! ÁHHH!!! ÁHHH!!! – Ngọc với Vinh thịt lợn làm tình với nhau trông rất vội, cả hai người đều cùng nhau dập lên dập xuống, lão Vinh thì hẩy hông lên, Ngọc thì dập mông xuống trông khẩn trương đến phát điên… Như thể họ đang muốn tìm kiếm sự sung sướng lớn hơn nữa vậy. <br> <br>–ÁHHH!!! ÁHHH!!! ÁHHH!!! ÁHHH!!! ÁHHH!!! ÔI!! ÔI!!! ÔI!!!! ANH XUẤT NGỌC ƠI!!! Hờ hờ hờ… ANH XUẤT VÀO TRONG NHÉ!! – Lão Vinh kéo đầu Ngọc xuống hôn “chụt!” Hắn ngậm vào đôi môi thơm của Ngọc mút một cái nhưng ngay sau đó bị Ngọc tránh né, thấy vậy hắn ta chuyển qua liếm cổ, liếm tai nàng một cách vội vàng vì hắn sắp xuất rồi, trông cả hai người vội vã thực sự. <br> <br>– Ôi!!! Ngọc!!! TRẢ LỜI ANH NGỌC ƠI!!! ANH XUẤT VÀO TRONG NHÉ!!! EM!!! ÔI!!! ÔI!! ĐỊT EM SƯỚNG QUÁ!!! – Vinh thịt lợn gào thét với chất giọng già đặc. <br> <br>–ÁHHH!!! ÁHHH!!! ÁHHH!!! AHHH!!!! AHH!!!!!!!! – Ngọc không nói gì, nàng rên to và gật đầu “Ựm”… Điều này khiến Khải như vỡ nát hoàn toàn. Còn Vinh thịt lợn thì sướng phát điên, hắn ta dồn sức đóng những cú cuối cùng. <br> <br>– PẠCH!!!!! PẠCH!!!!! PẠCH!!!!! PẠCH!!!!! ÔI!!! Ơ!! Ơ!! Ờ!!! HỜ HỜ… – Vinh thịt lợn bóp chặt mông Ngọc rồi đóng một phát chót dí chặt đầu khấc vào miệng tử cung, hắn xuất đầy bướm Ngọc, xuất cả vào tử cung nàng… Hắn cũng tính rút ra nhưng không kịp vì sướng quá. <br> <br>– Ahhh… Ahhh… Ưm… Ahhh!!! Ahhh!!! – Ngọc run rẩy vì sướng, người nàng giật, mông nàng xoay tròn trên hạ bộ Vinh thịt lợn để tăng thêm cảm giác cho cả hai. Mặt Vinh thịt lợn nhăn lại, mồm hắn tru lên vì sướng và tê vì hắn vừa mới xuất xong. Ngọc cũng vậy, nàng thở hổn hển nằm xuống người lão Vinh… Nàng phải công nhận chơi trần sướng hơn chơi bao rất nhiều. <br> <br>Người Ngọc rung lên từng đợt khi nàng cũng vừa lên đỉnh thêm lần nữa. Vậy là Vinh thịt lợn đã xuất tinh tận năm lần, còn Ngọc lên đỉnh ba lần… Thực sự là một cuộc làm tình hoan lạc đến khó tin. <br> <br>– Hahh… hahhh… – Lúc này tâm trí Ngọc mới hồi phục được một chút, nàng ngồi dậy thở dốc và khẽ mở mắt nhìn vào khoảng không vô định… Ngay sau đó mắt nàng mở to khi Khải xuất hiện trong tầm nhìn… Nàng mở to mắt nhìn về phía Khải. Thấy Khải Ngọc như hồn bay phách tán, nàng không thể cử động được… Nhưng nàng vẫn cố từ từ quỳ chân xuống giường và nhấc cơ thể lên… Bướm Ngọc từ từ nhả con cu bự của lão Vinh ra ngoài. <br> <br>Khải trợn trừng mắt nhìn chim lão Vinh từ từ rút ra khỏi bướm vợ mình mà không có bao cao su che chở, lông bướm của Ngọc dựng lên cạnh chiếc quần lót màu trắng ướt sũng… “Ahhh…” Ngọc rên nhẹ một cái, cuối cùng thì chim lão Vinh cũng được rút ra ngoài, lúc này chim lão ta mới xìu xuống sau năm lần xuất tinh, nó rơi cái bộp xuống bụng lão. <br> <br>Khải nhìn đống tinh trùng chảy ra khỏi bướm Ngọc mà tâm trạng, cảm xúc lẫn lộn… Anh nắm chặt tay đứng nhìn lão Vinh… Tại sao… cô ấy lại cho lão ta làm tình chứ… không dùng bao nữa… Tại sao?… Lúc này lão Vinh vẫn nằm thở và chưa biết Khải đang đứng đằng sau, hai người rên quá to nên không hề để ý Khải đã mở cửa từ lúc nào. <br> <br>– Anh… Anh Khải… – Ngọc sợ hãi ngồi xuống giường kéo chăn run rẩy nói. <br> <br>Lúc này Vinh thịt lợn mới giật mình bật dậy, mặt hắn ta tái mét khi thấy Khải đứng ở đó… “Khải… Khải…” Vinh thịt lợn vừa nói dứt câu thì Khải hét to lao vào đấm túi bụi vào mặt Vinh thịt lợn… <br> <br>– Khải!! Nghe anh!!! Anh xin lỗi chú!!! Xin chú!! Ai da!!! Đau quá!!! Bộp!! bộp!! Bộp!! – Khải dùng hết sức đấm vào mặt Vinh thịt lợn, máu mồm máu mũi hắn chảy ra. <br> <br>– Anh Khải!!! Đừng đánh nữa!!! Hu hu!!! ANH KHẢI!!!! – Ngọc sợ hãi nhìn Khải phát điên. Vinh thịt lợn chỉ biết ôm đầu với đống máu chảy ở mặt, hai năm luyệt tập ở quân đội khiến anh cứng rắn hơn bao giờ hết. Nhưng Vinh thịt lợn là dân đồ tể, nên hắn cũng rất khỏe, hắn và Khải lăn lộn trước mặt Ngọc… Ngọc chỉ biết khóc và ôm chăn che cơ thể mình… Lúc sau Vinh thịt lợn vùng lên đẩy ngã Khải rồi vội vàng ôm đống quần áo chạy một mạch ra cửa với một gương mặt be bét máu. <br> <br>– ĐỊT MẸ THẰNG KHỐN!! TAO MÀ BẮT ĐƯỢC MÀY TAO GIẾT!!!! – Khải gào lớn vì anh không đứng dậy được. Lúc nãy bị lão Vinh đẩy ngã, chân đập vào thành bàn khá đau. Anh đứng dậy với một bên chân bị trẹo, nếu không anh sẽ truy sát lão Vinh bằng được. Khải khập khiễng ngồi xuống ghế, anh lại trợn mắt lên khi thấy dưới sàn một chiếc bao cao su đã qua sử dụng, bên trong đó còn chứa đầy tinh trùng. Mắt anh đỏ lòm quay sang nhìn Ngọc sau đó anh vò đầu bứt tai rồi ôm mặt. <br> <br>– Em… em xin lỗi… huhu… – Ngọc khóc, nàng thấy bản thân thật tồi tệ vì biết bao lần cắm sừng chồng và bị anh ấy bắt gặp rồi… Vừa khóc nàng vừa lê ra ôm Khải. Vì sợ anh lại đi mất như lần trước. Khải ngồi ôm đầu đau đớn, ngày hôm nay thật quá tồi tệ… Cái kế hoạch điên rồ này, tại sao nó lại diễn ra thế này chứ… Tại sao anh vắng mặt ở đâu thì người thân của anh ở đó bị thất thân chứ? Kế hoạch này thành công hay thất bại đây? <br> <br>– HA HA HA HA – Bỗng Khải cười lớn kèm trong đó sự đau khổ khôn xiết… Tâm trí anh lúc này chỉ có một màu đen của địa ngục, một bầu cảm xúc u ám, anh như mất hết sự mạnh mẽ mà mình đã có trong suốt thời gian qua, bản thân anh đã vượt quá ngưỡng chịu đựng của một thằng đàn ông… Bỗng Khải im bặt, trái tim và tâm trí như đóng băng lại… anh nghiến răng và bắt đầu khóc… Những giọt nước mắt rơi không ngừng vì cảm thấy bản thân thật bất lực và vô dụng. <br> <br>– Anh Khải… – Ngọc bám vào tay Khải khi thấy anh ấy khóc. Khải khóc to như một đứa trẻ… Anh trèo lên giường và nằm thu mình lại… cảm thấy tủi thân, vô vọng… không còn ai bên cạnh… anh cảm thấy mình không có một chút giá trị gì cho cuộc sống này. Anh nhìn ra cửa sổ, anh muốn gieo mình tự tử từ tầng 10 nhưng không hiểu sao anh không có đủ dũng khí như năm xưa… Một cảm giác hèn kém ập đến càng khiến Khải trở nên khó chịu chính bản thân mình. <br> <br>Nghĩ bây giờ chẳng còn ai bên cạnh, gia đình tan nát, sự nghiệp bấp bênh… Chưa kể anh sắp phải đối mặt với gia đình Thư vì kiểu gì bên công an cũng sẽ thông báo cho người bảo hộ vì con bé còn ít tuổi quá… Như vậy đồng nghĩa với việc sự nghiệp chắc chắn tiêu tan… xung quanh anh lúc này chẳng còn ai bên cạnh. Khải chỉ biết khóc với một đống cảm xúc tiêu cực và tủi thân. <br> <br>– Anh Khải… đừng khóc nữa… em xin lỗi… em xin lỗi anh… – Ngọc nằm xuống ôm Khải và khóc cùng chồng. Tự dưng cảm thấy như có một tia sáng lé loi ở phía Ngọc, người vợ anh hết lòng yêu thương… <br> <br>Tuy hận nhưng Khải không thể phủ nhận Ngọc là người duy nhất đối xử rất tốt với mình… Tình yêu của cô ấy vẫn còn đó, chẳng qua… chẳng qua vì chuyện đó… Khải lắc đầu… anh không muốn nghĩ nhiều, vì lúc này anh rất cần một vòng tay… Bỗng anh quay người ôm chặt Ngọc. Hai người ôm nhau trên giường một lúc lâu mặc cho cánh cửa phòng không đóng. <br> <br>– Em đừng bỏ anh… Sụt sịt… anh xin em… – Khải ôm chặt Ngọc và nói. Điều này khiến Ngọc rất bất ngờ. Có lẽ sự căm phẫn của anh ấy đã vượt quá giới hạn nên nó mới vỡ òa ra như đứa trẻ thế này. Chắc hẳn anh ấy đã rất sốc về những chuyện đã xảy ra… một người đàn ông phải đối chọi một mình với đống cảm xúc như vậy quả thực không đơn giản… Anh ấy tủi thân đến mức này là điều dễ hiểu. <br> <br>– Em không bỏ anh đâu… hu hu… em muốn làm lại từ đâu với anh… – Ngọc vừa khóc vừa nói, nhân cơ hội này nàng cũng muốn nói lên tâm tư của mình. <br> <br>– Thế… tại sao… em lại làm tình với lão ta hả? – Khải nhăn nhó hỏi Ngọc, nhìn anh chẳng khác một tên nhu nhược, bất tài vô dụng. Nhưng lúc này là lúc anh rất cần lòng thương hại của Ngọc nên mọi thứ anh đều không quan tâm. <br> <br>– Em xin lỗi… em không biết… huhu… Lúc đó… lúc đó em không kiềm chế được… là tại em tất cả… huhu… Em xin lỗi… Có chết em cũng không rửa được hết tội của mình… – Ngọc vừa nói vừa khóc. Khải không nói gì, anh chỉ ôm Ngọc vào lòng rồi lại khóc nấc lên. Ngọc ôm Khải và cảm thấy may mắn vì anh ấy không làm điều gì ngu ngốc khi mọi chuyện lại diễn ra thế này. <br> <br>Khải im lặng một lúc… Sau đó anh sờ lên cơ thể mịn màng của vợ và nghĩ đến cảnh tên khốn Vinh thịt lợn làm tình với cô ấy… Bỗng Khải tụt quần mình và đè Ngọc ra, anh vội vàng đút con cu cứng đơ của mình vào bướm vợ và dập hùng hục… Bướm Ngọc rất ướt nhưng cảm giác rộng quá… sau đó anh lại chợt nghĩ đến vụ của bố mình khiến anh bị tụt hứng, anh liền rút chim ra và nằm vật ra giường che tay lên mắt. <br> <br>– Ông già anh bị công an bắt rồi… – Khải thở dài nhìn lên trần nhà với ánh mắt vô hồn. <br> <br>– Hả? Tại sao vậy? Anh… – Ngọc hoảng hốt ngồi dậy. <br> <br>– Ông ta hiếp dâm cái Thư… – Khải nói và đứng dậy mặc quần áo vì lúc này không thể nằm đây được… Ngọc ngồi ngẩn người ra ở giường một lúc… Ánh mắt nàng vô cùng khó hiểu, cảm xúc lẫn lộn… Hình ảnh người ba trong mắt Ngọc bỗng đổ vỡ hoàn toàn, vì con bé kia mới chỉ học cấp ba vậy mà… Lúc này nàng mới thấy bộ mặt thật của ông Giới. <br> <br>– Em mặc quần áo vào đi… Chúng ta ra công an làm việc… Thằng Vinh thịt lợn anh sẽ không tha cho nó… Nó chắc chắn không chạy xa được đâu… Nó còn lấy túi xách của em đó, trong đó có gì không? – Nói xong Khải lấy một chiếc camera dấu kín đặt ở góc ghế. <br> <br>– Túi xách của em… trong đó có điện thoại, trang sức và tiền mặt… – Ngọc nhíu lông mày lại và từ từ mặc quần áo. <br> <br>– Vậy à! Em yên tâm, anh sẽ lấy lại cho em… Vậy mày chết chắc rồi Vinh ơi!!! – Khải trợn mắt cười một nụ cười đắc ý. Sau đó Khải chờ Ngọc đi tắm, anh ngồi xem lại video và cắt những đoạn cần thiết không quá hở hang và nhạy cảm đủ để kết tội hiếp dâm cho Vinh thịt lợn, còn những đoạn còn lại anh không muốn xem. <br> <br>9 Tiếng sau tại công an thành phố… Có một chiếc xe đen đi tới dừng lại ở cổng trụ sở, một người đàn ông bước xuống từ ghế lái… Sau khi nói chuyện với gác cổng ông đi thẳng vào trong đồn… Từ xa Thư chạy tới và ôm trầm lấy người đàn ông đó. Đó chính là ông Lý. Sau khi biết chuyện ông Lý đã một mình lái xe hơn 300km để đến đây đón Thư. <br> <br>– Chú Lý… – Đi theo sau Thư là Khải và Ngọc. Khải rất xấu hổ và sẵn sàng đối mặt để chịu tội. <br> <br>–“BỐP!!!” – Một cú đấm như trời giáng vào mặt Khải khiến Khải ngã lăn ra đất ôm mặt. Ngọc từ phía sau chạy đến đỡ chồng. “Anh có sao không?… Này! Tại sao ông lại…” Ngọc vừa nói đến đó thì Khải gàn. <br> <br>– Thật hối hận khi tôi đã tin tưởng giao phó con gái cho cậu… Từ giờ cậu đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa! Đồ khốn! – Nói xong ông Lý kéo tay Thư vào bên trong để mặc Khải ngồi đó với Ngọc. Thư rất bất ngờ khi thấy bố mình đánh anh Khải vì bình thường ông Lý là một người vui tính, hiền lành và tử tế. Nếu để ông phải phản ứng như vậy thì nàng mới nhận thức được chuyện này thực sự quá mức nghiêm trọng. <br> <br>Ngày hôm đó cả cơ quan công an ai nấy cũng bị sốc vì trong một ngày xảy ra hai vụ hiếp dâm đều liên quan đến chàng trai tên Khải. Một chàng trai hết sức đáng thương… <br> <br>Sau một thời gian trao đổi với các đồng chí công an, ông Lý cũng xin được đưa Thư về trước với một đơn kiện ông Giới. Cũng may Thư cũng giải thích với ông Lý và xin ông ấy không kiện Khải… Nếu không anh ta cũng sẽ chịu chung số phận. <br> <br>Rất may Khải đã đi trước một bước… Trước khi ông Lý đến anh đã cung cấp thông tin bằng chứng cho bên công an và dàn xếp một số việc theo ý của mình. Sau đó anh dùng một số tiền để đám báo chí không biết được tin này, tất cả những cố gắng của Khải cũng chỉ để bảo vệ Thư và Ngọc, vì chính anh là người đã xé chuyện này ra thành chuyện lớn. <br> <br>Sau khi nhìn Thư đi về với ông Lý, thì ngay lúc đó Vinh thịt lợn cũng bị bắt giải về đồn vì tội hiếp dâm cướp của khi hắn ta đang ở trên chiếc xe khách di chuyển về Hà Nội. Lúc khám xét trong túi Ngọc có trang sức, tiền mặt và chiếc iphone đời mới nhất, tổng giá trị trong chiếc túi xách đó gần 100 triệu. Vinh thịt lợn thật ngu ngốc khi vơ cả chiếc túi xách của Ngọc, có lẽ hắn chỉ muốn lấy về làm chiến lợi phẩm của mình để sau này có cái khoe mẽ với đám bạn già… Nhưng điều hắn không ngờ tới trong túi xách của Ngọc lại nhiều tài sản đến vậy. <br> <br>Cuối cùng thì hai con mồi của Khải cũng đã vào tròng, tuy nhiên bọn chúng đã để lại cho Khải một nỗi nhục nhã không bao giờ rửa được… Lúc này bên cạnh Khải chỉ còn có Ngọc. Anh không còn cách nào khác là phải tha thứ cho cô ấy, một chút suy nghĩ tích cực lóe lên khi Khải nhìn Ngọc. Anh biết cô ấy vẫn yêu mình chẳng qua vì quá dâm đãng nên không thể cưỡng lại được con cu bự của mấy tên khốn nạn đó. <br> <br>Cuối cùng cả ông Giới và lão Vinh thịt lợn đều bị tạm giam vài tháng chờ xét xử. Nhưng với hai đơn kiện và một đống bằng chứng như vậy thì cả hai chắc chắn sẽ dính án dài dài… Cụ thể ông Giới tội hiếp dâm trẻ em dưới tuổi vị thành niên vì còn nửa năm nữa Thư mới sinh nhật tuổi 16… Thời điểm ông Giới phạm tội nàng mới chỉ có 15 tuổi… Vì thế mức án của ông Giới sẽ rơi vào khoảng 15 năm tù. Còn đối với Vinh thịt lợn, mức án của hắn sẽ từ 15 đến 17 năm tù về hai tội hiếp dâm và cướp tài sản. <br> <br>Bằng cách nào đó, ông Lý sẽ dùng quan hệ của mình để khiến lão Giới bị mức án kịch khung, còn Vinh thịt lợn cũng vậy, đến thời điểm đó Khải chắn chắn sẽ dùng mọi cách thức để khiến hắn ta đi tù lâu nhất có thể. Kết thúc cuộc đời của hai kẻ háo sắc dâm ô. Tuy nhiên trước khi dừng lại tại đó, ông Giới và Vinh thịt lợn đã có những giây phút hoan lạc chọn vẹn với Thư và Ngọc. Nên thế cái giá phải trả cũng đắt tương xứng với những gì họ làm. <br> <br>Trên chiếc xe SUV màu đen bóng, ông Lý đang chở Thư về Hà nội, hai bố con đã không nói chuyện với nhau suốt một quãng đường dài. <br> <br>– Chuyện này! Con nhớ không được phép nói với ai, nhất là hai chị Uyên Như! Nghe chưa? Thư!! – Ông Lý cau mày dặn dò Thư, ông muốn giữ bí mật vì tương lai của Thư nên thế ông mới đi lên đón Thư một mình, nếu không sẽ có cả đội quân hùng hậu đi theo sau. <br> <br>– Con cũng thấy nhục lắm chứ… bố yên tâm đi… – Thư mệt mỏi dựa vào chiếc gối cạnh cửa kính, nàng bóc một viên thuốc dấu trong túi quần và uống. Đó là viên thuốc tránh thai mà nàng đã lấy ở nhà ông Giới. <br> <br>– Haizzz… – Ông Lý thở dài liếc nhìn đứa con bé bỏng của mình. Gương mặt khắc khổ của ông hiện lên những nếp nhăn của sự lo lắng và thương yêu con mình. Tuy nhiên với độ tuổi này ông không nên trách mắng hay nói gì lúc này, cứ để con bé bình tĩnh lại, thời gian sau ông sẽ tìm cơ hội nói chuyện với nó. “Haizzz…” Ông lý lại thở dài và lái xe thẳng về Hà Nội. Sau này xét xử ông chắc chắn sẽ cho lão chết tiệt đó phải trả giá đắt. <br> <br>Còn Khải và Ngọc, sau những chuyện xảy ra anh đã xin nghỉ ở công ty Phi và lấy sổ đỏ của ông Giới bán hết đất đai nhà cửa ruộng vườn đi và biệt xứ đến một nơi khác thật xa vì anh không thể sống ở mảnh đất quê hương được nữa… Cả hai vợ chồng đã có một tuần nói chuyện và hàn gắn, hứa hẹn với nhau… <br> <br>Sau đó cả hai đều quyết định sẽ đón cả mẹ Ngọc vào trong miền nam sinh sống. Căn nhà lớn của Ngọc và của Khải ở Hà Nội sẽ cho thuê. Cầm một đống tiền trong tay Khải hy vọng, mong muốn có một cuộc sống mới tốt hơn cùng với vợ và mẹ vợ, anh sẽ xây dựng lại gia đình của mình… sẽ đẻ thật nhiều con và sống thật hạnh phúc với vợ… Với một người tài giỏi như Khải anh chắc chắn sẽ lại lập nghiệp thành công trong tương lai. <br> <br>Và một điều quan trọng không thể thiếu… hai vợ chồng quyết sẽ dành thời gian cho nhau, thành thật với nhau về mặt cảm xúc của tình dục để phòng tránh những chuyện không đáng có xảy ra, những chuyện sẽ làm ảnh hưởng đến họ thêm một lần nữa… Rồi may mắn sẽ đến với những người biết yêu thương nhau thật lòng… Một cái kết viên mãn cho đôi vợ chồng trẻ, khép lại câu chuyện cuộc đời của Khải và Ngọc. <br> <br>Hà Nội – Một thời gian sau… <br> <br>– Cái Uyên ăn cơm đi! – Ông Lưu ngồi ở bàn ăn nhìn Uyên đang đánh máy tính ngay cạnh đó. <br> <br>– Bố đợi con một lát! Bố cứ ăn trước đi! – Uyên nói và không thèm nhìn ông Lưu, nàng đang mặc một bộ quần áo công sở, chiếc áo sơ mi trắng căng lên bởi bộ ngực to của nàng, bên dưới sơ vin cùng chiếc quần âu bó ôm sát vào đùi và mông. Tóc Uyên búi cao, nàng đang đeo một chiếc kính giả cận nhìn rất thời trang với làn da trắng và đôi môi đỏ. Trưa nay ông Lưu gọi nàng về ăn cơm… Khi về đến nhà thì nàng mới biết biết anh Phi và Ninh đi có việc, con bé Như thì đi học. <br> <br>– Mà bố gọi con về có việc gì thế? – Thấy ông Lưu không nói gì Uyên liền hỏi tiếp. <br> <br>– Chả là… hôm nay thằng Phi với thằng Ninh không có nhà, bố ăn một mình buồn nên gọi con về ăn chung cho vui khà khà… – Vừa nói ông vừa nhìn vào cặp ngực bự trước mặt mình. <br> <br>– Hmm… – Uyên thở dài nhìn ông Lưu, thấy ánh mắt của Uyên ông Lưu cười nhạt và quay mặt đi hướng khác. <br> <br>– Chả là thấy con làm việc mệt mỏi nên bố vào bếp nấu cho con vài món tẩm bổ, ăn đi con! – Ông Lưu cười và chỉ vào những món ăn trên bàn. Thường ngày ông oai phong bệ vệ và tỏ ra khó tính trước mặt con trai mình. Tuy nhiên khi chúng vắng nhà ông lại như một kẻ nịnh bợ dưới ánh mắt sắc xảo của Uyên. <br> <br>– Hmm… Bố định nhờ con chuyện gì đúng không? – Uyên gập máy tính xuống và dựa người vào ghế vươn vai. <br> <br>– Hề hề… – Ông Lưu cười và nhìn xuống bộ ngực của Uyên. Thấy vậy Uyên cau mày lại. <br> <br>–Ánh mắt đó là sao ạ? Bố đừng làm những hành động thô thiển đó nữa được không? Bố biết tính anh Phi rồi đó… – Uyên che một bên ngực nói. <br> <br>– Thằng Phi nó có nhà đâu nào, lâu lắm rồi… bố… – Ông Lưu ấp úng cười ngại. Trước đây khi Phi đi công tác, ông Lưu và Uyên đã có phát sinh một số chuyện ngoài ý muốn… Nếu nhìn vào ông bố chồng và cô con dâu này chẳng ai biết nàng và ông ấy đã lỡ làm tình với nhau hai lần. <br> <br>Nhưng từ khi Phi đi công tác về, Uyên đã gần như không nói chuyện với ông và tránh né ông Lưu mặc cho ông ta luôn tìm cách gần gũi với nàng. <br> <br>– Không… Bố quên những chuyện đó đi! Suốt ngày nhắc lại, bố không sợ anh Phi nghe thấy à? Thôi con đi làm đây! – Nói xong Uyên cau mày đứng dậy vì tự dưng nàng thấy khó chịu. <br> <br>– Ơ kìa con… Con không ăn cơm à… – Ông Lưu nắm vào tay Uyên khi nàng đi lướt qua người ông ta. <br> <br>– Con không thấy đói, con đang bận lắm, bố bỏ tay con ra! – Uyên rụt tay lại. <br> <br>– Hay là sóc cho bố đi… bố không chịu được nữa rồi… – Ông Lưu lại nắm tay Uyên và vuốt ve bàn tay mịn màng thon nhỏ của nàng rồi liếc mắt nhìn xuống mu bướm Uyên. Chiếc quần vải này khá bó nên nó lộ ra những đường cong quyến rũ của đùi và mông con bé. <br> <br>– Sao bố lại nói những điều thô thiển như vậy chứ? – Uyên rụt tay lại nhưng không được vì ông Lưu khỏe quá. <br> <br>– Bố con mình hiểu nhau mà… Con… Con đẹp quá… – Ông Lưu kéo tay Uyên lại và bất ngờ đưa tay bóp một bên mông tròn xoe của Uyên. <br> <br>– Bốp!!! Hiểu cái gì mà hiểu! Bố thôi ngay đi! Dê già!! – Uyên tát một cái rất mạnh vào vai ông Lưu và rụt mạnh tay lại, sau đó nàng đi thẳng ra ngoài cửa để lại ông Lưu ngồi ôm vai… tay nhỏ nhỏ mà đập đau quá.</span>
0 bình luận