Chương 52: Ngày Trở Về

<span>– Ha ha bố! Con chào bố! Cùng lúc đó bên dưới cổng nhà. <br> <br>– Các anh làm tôi bất ngờ đấy! Tại sao lại về thời điểm này? Ông Lưu bấm nút cho chiếc cổng từ từ mở ra sau đó đứng chắp tay sau đít với vẻ mặt không mấy hài lòng. <br> <br>– Bố thấy bọn con về không vui à? Bố không nhớ bọn con đúng không ha ha. Ninh tếu táo nói vui, anh đang rất phấn khởi vì sắp được gặp người vợ xinh đẹp của mình. <br> <br>– Bố! bố ở nhà có khỏe không ạ? – Phi xách túi quà to và chiếc vali đứng ở đằng sau nói với chất giọng trầm ấm lịch <br> <br>– Tôi khỏe! Vào nhà đi, lần sau <br> <br>các anh về báo nhà một tiếng … – Ông Lưu cố tỏ ra nghiêm khắc nhưng thực ra trong lòng đang cảm thấy khó chịu. Có lẽ bởi vì ông vẫn chưa thỏa mãn cùng Uyên mà đã bị mấy thằng con trai phá đám. <br> <br>– Bọn con định tạo bất ngờ cho Uyên và Như bố ạ! Ha ha!!! mà vợ con đâu bố? – Ninh cười nói ngó nghiêng vào trong nhà. Phi không nói gì, anh cảm thấy hơi hụt hẫng khi nhận được thái độ đó từ bố mình … Nhưng vì biết tính ông nên Phi cũng không để tâm mấy. <br> <br>Hai anh em khệ nệ xách một đống đồ vào trong nhà … Chiếc cổng từ từ đóng lại đóng lại, tiếng mô tơ điện vang lên trong màn đêm tĩnh mịch. Lão ăn mày đứng núp ở gara nhìn ra cổng, lão vẫn còn run và có một chút buồn trong lòng khi thấy chồng của cô Như đã về … Có lẽ từ giờ lão sẽ ít được gặp cô Như rồi … <br> <br>Khi thấy mọi người vào nhà lão ăn mày cũng lủi thủi về phòng và lau dọn đống tinh trùng của mình ở bên dưới thềm gạch và trên giường. Nghĩ lại cảm giác lúc đó thực sự không có gì trên cõi đời này có thể sướng hơn được nữa … sống đến từng này tuổi lão mới được thấy cảm giác làm tình và xuất vào bên trong bướm là thế nào … <br> <br>Nhớ đến ngày xưa ngồi lê la góc phố nhìn đám học sinh qua lại mà lão chỉ biết ước, nhìn mông đùi, nhìn bướm bọn chúng rồi ghi nhớ vào đầu, đêm đến chui vào một xó ảo tưởng mơ mộng được địt một trong những đứa như vậy và sóc lọ cả đêm bắn tinh khắp tường. <br> <br>Ấy vậy mà đến thời điểm này lão đã thực sự được làm tình … còn chưa kể đó lại là một cô gái xinh nhất, đẹp nhất, có đôi chân dài nhất mà lão từng thấy trong cuộc đời gần 80 năm của mình. Đây là một món quà của thượng đế ban tặng cho lão sao? Cô ấy thực sự là món quà vô giá … Sống đến tuổi này lão mới thấy cuộc sống có ý nghĩa … Và lão muốn nhiều hơn nữa, hơn nữa … biết rằng là tham lam nhưng tuổi này rồi lão đâu còn gì để mất cơ chứ … Tại sao lại không giành giật những thứ mà mình có thể. <br> <br>– Như ơi!!!!! Anh về rồi!!!! Ninh tung tăng chạy lên trên tầng. <br> <br>– Thằng Ninh bé mồm thôi, muộn rồi! – Ông Lưu đứng dưới nhà chắp hai tay ra sau lưng nghiêm nghị nói. <br> <br>– Bố! Bọn con có ít sâm quý biếu bố … Cũng chẳng có quà gì. – Phi vừa nói vừa ngồi xuống sofa đặt túi sâm lên bàn. <br> <br>– Ui dào! Quà cáp làm gì vẽ chuyện, nhà còn đống sâm có dùng đâu. Ông Lưu biết Phi chu đáo kiểu gì cũng mua quà, ông cũng vui nhưng phải tỏ ra này nọ một chút vì thằng Phi là một thằng có đầu óc nhạy bén, nó mà phát hiện ra điều gì lạ nó sẽ nghi ngờ ngay. <br> <br>– Bố yên tâm, đây là sâm loại một bên châu phi, tuy không phải đặc sản nhưng cũng là hàng tốt của đối tác biếu bố ạ. – Phi vẫn điềm tĩnh nói, anh đâu ngờ cách đây 15 phút thôi, người vợ xinh đẹp của anh vừa để bố anh bóp vú và sóc lọ cho ông đâu. <br> <br>– Bọn con tính mang về cho bố cái ngà voi, sừng tê giác … bên đó chợ đen họ bán nhiều lắm nhưng mà không dám ha ha! Ninh đứng ở trên tầng nói với xuống. <br> <br>– Thôi được rồi, cứ để đấy … Hai anh lên ngủ đi muộn rồi đấy! Mai nói chuyện sau. Ông Lưu vừa nói vừa chắp tay sau đít đi lên cầu thang, ông đi qua Ninh và không thèm nhìn thằng con mình lấy một chút, ông cứ thế đi về phòng mình và đóng cửa. Ninh nhìn xuống Phi và nhún vai một cái. Phi lắc đầu biểu cảm bất lực và bắt đầu lục túi cất những đồ cần thiết vào tủ. … <br> <br>– Anh Ninh … – Như mở cửa phòng Uyên thấy Ninh đang loay hoay ở cửa phòng hai vợ chồng. Vẫn dáng vẻ ấy, rất lâu rồi nàng không được gặp chồng, nàng không dấu nổi cảm xúc mà hơi rơm rớm nước mắt xúc động gọi tên chồng với giọng sắp khóc. <br> <br>– A!! Vợ yêu!!! – Ninh đẩy vali ra chạy tới ôm trầm lấy Như và trao cho Như một nụ hôn đầy thương nhớ, sau đó Ninh nhớ vợ quá liền đưa tay bóp chặt vào bộ mông to của nàng. <br> <br>– Dời ơi gọi mãi không thưa, chắc công chúa của anh đang ngủ say lắm đúng không? Xin lỗi vợ để vợ phải thức giấc giữa đêm thế này. Ninh làm mặt nũng nịu thơm Như vài cái và nghiến răng bóp mông Như lõm cả năm đầu ngón tay vào. <br> <br>– Đau em … anh về mà chẳng báo với em để em ra sân bay đón anh … – Như xấu hổ mặt dần lấy lại sắc đỏ, rất may nàng vừa thay quần lót và lau qua âm hộ mình một cách vụng về nhanh chóng. <br> <br>– Anh thích sự bất ngờ vợ ơi … Anh nhớ vợ quá … nó vẫn mẩy như ban đầu nhỉ hà hà … – Ninh hôn mạnh vào môi, vào tai và vào cổ Như, anh hít hà đủ kiểu, bỗng Ninh thấy có gì đó không đúng, thường ngày người Như rất thơm nhưng hôm nay cổ nàng lại có mùi lạ, tuy vẫn thơm nhưng có cái mùi thơm rất khó tả. <br> <br>– Đừng anh … – Như hơi đẩy người Ninh ra. <br> <br>– He he … Anh nhớ em quá … mà sao em lại ở bên phòng này? – Ninh cười nói và nhìn vào phòng Uyên. <br> <br>– Em chả nói mãi với anh rồi, từ lúc bọn anh đi em sang ở cùng chị Uyên mà. Như bĩu môi. <br> <br>– Chào Ninh! – Uyên đi ra mỉm cười liếc Ninh với ánh mắt khẽ trùng xuống kiểu phong thái bề trên. Uyên làm vậy cũng chỉ muốn trêu cái ông hơn tuổi mà vẫn phải làm em này một chút. <br> <br>– Uyên!!! Lâu lắm mới gặp!!! – Ninh cười nói dơ hai tay định lao đến ôm Uyên kiểu đùa nghịch. <br> <br>– Ấy ấy … làm gì thế … – Uyên ngửa người ra sau theo phản xạ để tránh né. Nhưng sau đó Ninh vẫn giữ hai tay dơ lên không trung nhưng quay người cua về chỗ cũ và ôm Như khiến Uyên đỏ mặt vì bị quê. Sau đó nàng cau mày lại lườm Ninh vì cái tội nhe nhởn … <br> <br>– Uyên! Em! – Phi đứng đằng sau cười rất tươi khi nhìn thấy Uyên, một người nghiêm túc cứng rắn cũng phải mềm lòng trước người vợ xinh đẹp. Nụ cười này phản ánh sự nhung nhớ tột cùng của Phi dành cho Uyên. Một người lạnh lùng gia trưởng nhưng vẫn có một trái tim ấm áp dảnh riêng cho vợ mình. <br> <br>– A!! Anh Phiii!!! −Uyên chạy tới ôm trầm vào cổ Phi và nhảy lên quặp chặt vào người anh. Phi thả vali xuống và ôm Uyên thật chặt. Hai người ôm nhau say đắm một lúc, cách thể hiện tình cảm cũng rất nhẹ nhàng y như tính cách của Phi vậy. Như với Ninh đứng cạnh bĩu môi, sau đó cả hai cùng cười khúc khích và kéo nhau về phòng. <br> <br>– Anh! Quà em đâu? – Sau khi đóng cửa Như nũng nịu đòi quà. Ninh đứng giữa phòng của hai vợ chồng hít một hơi sâu, mỉm cười quay lại tiếp tục hôn Như một cái vào đôi môi đỏ của nàng. <br> <br>– Em thơm quá, em có biết anh nhớ em và gia đình thế nào không … thích quá, không đâu thoải mái bằng ở nhà … – Ninh dạng hai tay thả tự do người rơi xuống giường như đứa trẻ, anh tiếp tục hít một hơi dài sung sướng và rất thỏa mãn. Sau đó Ninh nhìn lên bất chợt thấy Như chống hai tay vào hông bặm môi nhíu mày nhìn mình chằm chằm. <br> <br>– Ha ha ha … Vợ yêu!!!! Đây đây … Quà của vợ đây. – Ninh bật dậy lục lọi túi đồ. <br> <br>– Hmm … em không thích trang sức đâu! – Như ngồi xuống gần Ninh và nhìn vào túi đồ của chồng. Vẫn những vật dụng quen thuộc như quần áo nước hoa, dao cạo râu, một số bình xịt linh tinh … Sau đó Như mím môi nhìn chồng mình, trông anh ấy cười vui vẻ lấy quà cho mình mà Như nhíu lông mày lại cảm thấy thương chồng kinh khủng. Cảm giác này thực sự tồi tệ. <br> <br>– Chắc chắn thứ này em sẽ thích he he … Ninh lấy trong túi ra một cái hộp nhỏ, anh mở ra trước mặt Như khiến nàng mở to mắt thích thú. <br> <br>– Kim cương thô … Đẹp quá … – Như cầm viên kim cương chăm chú nhìn từng chi tiết trên đó. Nhưng lúc này tâm trí nàng lại đang bối rối vì chiếc quần lót, không hiểu sao nàng vẫn cảm giác có gì đó đang chảy ra bên dưới mặc dù tinh trùng của ông cụ đã chảy ra ngoài nhiều lắm rồi. – Anh biết em quá nhiều đồ trang sức rồi nên cố tình lấy cho em cái này, anh mua lại từ đối tác đó. – Ninh phấn khởi cùng Như nhìn vào viên kim cương lấp lánh trước mặt. <br> <br>– Đẹp quá! Em cảm ơn!!!! – Như lao vào ôm trầm lấy cổ Ninh. <br> <br>– Ha ha được rồi! được rồi! Để anh đi tắm đã vợ yêu. Chụt! – Vừa nói Ninh vừa hôn vào đôi môi đỏ của Như. Như đứng dậy nàng cầm viên kim cương trong tay và nhìn Ninh với ánh mắt trìu mến nhớ nhung. Ninh vẫn vui tính và tràn đầy năng lượng như vậy, nàng luôn yêu tính cách đó của chồng mình, anh ấy luôn mang lại những năng lượng tích cực. Tuy hơi có chút khẩu dâm bệnh hoạn nhưng Ninh luôn là một người rất cuốn hút phái nữ bởi vẻ đẹp trai, vui tính, hài hước và hòa đồng của mình. <br> <br>Ninh đi vào phòng tắm chốt cửa … Như liền tốc váy và lột quần lót ra thì trời ơi một đống tinh trùng ướt nhẹp vẫn đang chảy ra từ âm đạo nàng, nó làm ướt hết cả bướm và khiến một vùng quần lót chuyển màu trắng đục. Như lấy giấy lau sạch sẽ … Vừa lau nàng vừa lắng nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm vì ông Ninh này tắm nhanh lắm … <br> <br>Như cau mày lại không ngờ tinh trùng lão ăn mày bắn vào trong tử cung mình lại nhiều đến vậy, điều này khiến nàng có một chút lo lắng. Như lấy một chiếc váy ngủ khác ra mặc và vo chiếc quần lót lại rồi vội vàng dấu tạm vào tủ quần áo khi nghe thấy tiếng nước bên trong phòng vệ sinh đã tắt. <br> <br>– Vợ yêu … chồng đến đây!!! Đúng một phút sau Ninh mở cửa chạy từ phòng tắm ra. Trên người anh cuốn một chiếc khăn. Nhìn cơ bắp vạm vỡ cũng khiến Như rung động, nàng hơi đỏ mặt vì lâu rồi có được nhìn body nào đẹp như vậy đâu. Như ngồi ở trên giường mỉm cười, đôi mắt to của nàng long lanh nhìn body của chồng. <br> <br>– Ha! … Bất ngờ Ninh kéo chiếc khăn tắm ra ném vào góc nhà, dương vật anh bật ra vùng vẫy với chiều dài trung bình của người dân Việt Nam, thậm chí nó đang cương lên mà nhìn vẫn không to mấy. Như trùng mắt xuống kiểu hơi thất vọng, tại lâu rồi nàng chưa nhìn dương vật chồng mình. Trông nó bé hơn của ông cụ và bố Lưu rất rất nhiều … <br> <br>– Vợ yêu!!!! −Ninh nhảy chồm lên giường lao vào ôm Như. “Á!” Như kêu lên một tiếng ngã ra giường, nàng dạng chân ra để Ninh quỳ vào giữa, không thể chịu thêm được nữa Ninh tốc váy Như lên và ép con cu nhỏ của mình vào giữa bướm Như. <br> <br>– Á À! Hư quá! Con yêu lại không thèm mặc đồ lót, chắc nhớ daddy lắm đúng không? – Mặt Ninh bắt đầu đỏ ửng lên mỗi khi anh khẩu dâm. Anh nhìn khắp cơ thể vợ mình, biết vợ vừa thay váy và có lẽ cô ấy cũng nhớ mình quá rồi thậm chí còn cởi sẵn quần lót. Ninh nở mũi đắc ý và nhìn xuống bướm Như. <br> <br>– Chưa gì đã ướt thế này rồi! Chắc nhớ daddy lắm rồi đây!!! He! he! Yên tâm để daddy bù đắp cho con nhé!! Ninh tiếp tục khẩu dâm, anh ngoáy mông cọ dương vật mình khắp âm đạo Như, nó ướt nhẹp và trơn trượt, Ninh chưa bao giờ thấy Như ướt nhanh đến thế này, điều này làm anh có chút bất ngờ. <br> <br>– Hay là … để mai được không anh … – Như xấu hổ và lo sợ khi nói điều đó ra … Nhưng thực sự lúc này bên dưới nàng không biết tinh trùng ông lão còn chảy ra nữa không … Khó xử quá vì nàng chưa bao giờ đối xử thế này với chồng. <br> <br>– Sao lại để ngày mai? – Ninh nhìn Như với gương mặt cười gượng khiến Như sợ hãi vì sợ anh Ninh nghi ngờ điều gì. <br> <br>– Tại vì … hôm nay em hơi mệt, em học hơi nhiều ý … em có bài kiểm tra mà … – Như nói dối nên không dám nhìn vào mắt chồng. <br> <br>– Nhưng anh nhớ vợ lắm rồi … – Ninh không chút nghi ngờ mà tiếp tục dãy nảy lên. Anh không hề để ý phía dưới bướm vợ mình có gì sao lại ướt như vậy. Đơn giản vì Ninh đang bị đắm chìm vào vẻ đẹp của Như. Đã vài tháng trôi qua anh không được ngửi mùi thơm của vợ, không được vuốt mái tóc dài này hay sờ vào làn da mịn màng này của vợ. Mọi thứ trên cơ thể Như khiến Ninh không tài nào cưỡng lại được. Bên Châu Phi chẳng có lấy một người đẹp nên nỗi nhớ này càng da diết và mãnh liệt hơn. <br> <br>– Thế anh phải nhanh lên đó … – Nói xong Như chủ động đưa tay xuống nắm vào chim của Ninh và chỉnh vào bướm mình. Điều này cũng khiến Ninh bất ngờ vì ngày trước cô ấy có hay chủ động thế này đâu. Nhưng sự chủ động này lại khiến Ninh thấy thú vị, anh chỉ nghĩ đơn giản có lẽ do vợ mình quá thèm chuyện đó rồi nên mới vậy. <br> <br>– Yên tâm … daddy đút hai cái xuất luôn ha ha … – Ninh cười phá lên vì chính câu nói của mình. <br> <br>– Lâu lắm rồi con yêu không được ai chăm sóc đúng không? Con đang rất hứng đúng không? Chụt! – Ninh thở mạnh hồi hộp vì lâu lắm rồi mới được làm tình với vợ. Ninh vừa nói vừa dùng tay bóp ngực Như và đưa đầu ti hồng hào của vợ vào mồm mút chùn chụt. <br> <br>– Ưm …ưm …ưm … Ahh … ahh … – Như rên rỉ nhẹ nhàng, phần ngực là nơi cực kỳ nhạy cảm của nàng nên lúc nào cũng rất tê và buồn. Đang mút tự dưng Ninh dừng lại, cau mày nheo mắt nhìn sang hai bên. <br> <br>– Em có ngửi thấy … mùi gì … tanh tanh không? – Ninh ngó nghiêng. Mắt Như mở to sợ hãi, mặt nàng đỏ ửng. <br> <br>– Em không … Chắc do phòng lâu rồi không có người ở nên mùi ẩm mốc anh ạ. Như là một cô gái thông mình nên nàng nhanh chóng có một lời giải thích khá hợp lý. <br> <br>– Ừ … Cũng đúng he he … ngày mai mình dọn qua phòng một chút nhé! – Ninh cười dê và cái xuống tiếp tục mút đầu ti Như. <br> <br>– Ahhh! …Anh … – Ninh bất ngờ đút một phát “ót” dương vật anh chui nút cán vào sâu bên trong âm đạo Như khiến Như giật mình. Một phát đút cực kỳ dễ dàng và trơn tuột. Tuy vẫn Ninh vẫn cảm thấy khít nhưng không còn khít như lần gần nhất anh làm tình với Như. <br> <br>– Anh nhẹ nhàng thôi … sao hùng hục thế … – Như vỗ tét một phát vào vai Ninh. <br> <br>– Hờ hờ … sướng quá … vợ yêu … lâu lắm rồi, chồng mới được … sướng quá … Sao bên trong vợ nóng thế … vợ nhớ chồng lắm đúng không … hờ hờ … – Ninh thở hổn hển và nhấp nhấp vài cái. – Ưm …ưm … anh … từ từ. thôiii … <br> <br>Như ôm chặt Ninh rên rỉ, tuy vừa làm tình và lên đỉnh với lão ăn mày nhưng ngay lúc này Như lại tiếp tục hưng phấn vì body săn chắc rắn rỏi của chồng. <br> <br>– Con yêu!!! Ở nhà nhớ daddy quá con dùng dưa chuột đúng không? He he … – Ninh thở hổn hển vừa nhấp vừa cười nhìn chằm chằm vào gương mặt kiều diễm của vợ. <br> <br>– Anh … hâm … à … ưm … – Như cấu nhẹ vào vai Ninh … <br> <br>– Sao daddy cảm thấy nó rộng rộng. he he hờ hờ. Ninh vừa thở vừa trêu chọc Như. <br> <br>– Ưm … Ư … – Như ngửa cổ lên rên rỉ và lườm chồng. <br> <br>– Daddy nói đúng tim đen con gái yêu rồi hè hè … – Vừa nói Ninh vừa thúc mạnh vào bướm Như. <br> <br>– Có mà … Của anh bé đi thì có … – Như mỉm cười nhìn Ninh với gương mặt đỏ ửng. <br> <br>– Á à … dám nói của daddy bé à. Ninh ôm chặt Như sốc nàng ngồi lên người mình. Hai vợ chồng nhìn nhau đắm đuối … Trong ánh mắt của Ninh xuất hiện một chút phản ứng. Sau đó anh nhìn khắp gương mặt xinh xắn và bờ vai thon gầy trắng trẻo của vợ … rồi liếc xuống bầu ngực to tròn và ngước lên nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ của cô ấy … Vợ anh lúc nào cũng rất xinh … khiến anh không thể chịu được mà kéo vợ vào hôn môi rồi đá lưỡi một cách điên cuồng. <br> <br>– Ưm … từ từ thôi anh …ưm … Như khóa môi với chồng và hơi nhíu lông mày lại. <br> <br>– Ưm …ưm…ưm … Như rên rỉ, hai tay nàng đặt ở ngực chồng, Ninh nhìn vợ chằm chằm với ánh mát ruc lửa như con hổ săn mồi … Rất lâu rồi anh mới được nhìn vợ ở tư thế này. Ninh rất thích nhìn gương mặt xinh xắn của Như mỗi khi làm tình, điều ấy cho anh rất nhiều khoái cảm vì Như xinh đẹp vô cùng … Vẻ đẹp mà chẳng mấy ai có thể so sánh được ngoài chị em của cô ấy. <br> <br>– Hồ hồ hồ hồ … – Ninh thốc người Như lên, anh bóp chặt bộ mông to của vợ và hất hông mạnh lên, anh muốn dí thật sâu dương vật mình vào bên trong mà chưa bao giờ chạm tới tử cung của nàng. Ninh hơi ngại khi biết mức độ của mình vì lúc nào cũng chới với như vậy. <br> <br>– Hộc hộc hộc … – Ninh thở dốc và nằm xuống giường cho Như nằm lên người mình, bộ ngực căng tròn của Như ép xuống ngực Ninh, hai vợ chồng vẫn hôn nhau đắm đuối … Mùi thơm của Như làm Ninh không thể chịu được nữa. Anh nắm chặt đôi mông của vợ và gồng chân thúc mạnh vào bướm nàng. <br> <br>– Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Ahhh … ưm … ưm … ưm … – Mặt Ninh đỏ ửng lên như say rượu. Anh cảm giác bướm vợ mình đã không còn khít như ngày xưa nhưng vẫn rất chật chội. Mức độ co bóp siết chặt đã bị giảm đi một chút … anh không biết tại sao lại như vậy … Nhưng sướng thì vẫn rất sướng vì nó nóng và nhờn kinh khủng. <br> <br>Đã quá lâu rồi chưa được làm tình với vợ và cộng thêm khoản hơi yếu sinh lý nên Ninh đã xuất tinh khi chưa nổi 5 phút. Như thấy Ninh dừng lại nên cũng thả lỏng người và nằm xuống áp mặt vào cổ Ninh. Dương vật Ninh nhanh chóng bé lại trong âm đạo vợ, Như hầu như không cảm nhận được gì nữa nên nàng tụt xuống nằm cạnh chồng. <br> <br>– Phê! Phê quá … – Lỗ mũi Ninh nở to và nở nụ cười thỏa mãn… Lồng ngực Ninh phập phồng thở như vận động viên chạy nước rút. Như nằm bên cạnh vòng tay qua ôm và mỉm cười nhìn Ninh, trông nàng không thỏa mãn lắm nhưng ánh mắt vẫn toát lên vẻ hạnh phúc. <br> <br>– Này! Anh thích bảo rộng không? Tét” Như tét nhẹ vào ngực Ninh. <br> <br>– Ha ha! anh trêu.!!! <br> <br>– Trêu này! Hay ở bên kia có em nào khít hơn? Như véo một cái vào đầu ti Ninh khiến anh rụt cả người lại. <br> <br>– Không! Không! Ai da! Làm gì có ai khít hơn vợ, khít hơn chỉ có con nít thôi ha ha!!! Ninh cười phá lên. <br> <br>– Khiếp! kinh thế! Anh thôi đi … Như cau mày quay người đi chỗ khác. <br> <br>– Anh đùa! – Ninh quay người vòng tay qua ôm vợ và nhẹ nhàng hôn vào gáy vợ rất tình cảm. Đợt này về Ninh cảm thấy có nhiều thứ cứ lạ lạ sao ấy, nó luôn là những cảm giác vô hình trước mắt anh. Có lẽ tại bản thân anh đã xa nhà khá lâu nên mới sinh ra những cảm giác như vậy. <br> <br>Cả đêm hôm đó hai vợ chồng nằm ôm nhau tâm sự rất muộn, Như và Ninh có rất nhiều chuyện để kể cho nhau, đôi mắt Như mở thao láo nghe Ninh nói về cuộc sống bên Kenya, về người dân. <br> <br>văn hóa xã hội bên đó. Tất cả mọi chuyện xảy ra trong thời gian hai người xa nhau, cả hai người rúc rích cười nói trong đêm đến hơn 4h sáng mới chịu ngủ. <br> <br>Sau khi Như ngủ, Ninh đi ra ngoài ban công làm điều thuốc rồi mới ngủ được vì anh chưa hẳn quen múi giờ bên Việt Nam … Vừa hút thuốc Ninh vừa nhìn vào trong nhìn vợ mình ngủ, anh liếc từ đôi chân dài của nàng lên đến mái tóc … Ninh mỉm cười nhưng lúc sau anh lại thở dài nhìn ra ngoài bầu trời sao rồi lại thở dài. Bỗng trong lòng anh dấy lên một hoài nghi về những sự thay đổi của vợ mình, tuy là thay đổi nhỏ thôi nhưng cô ấy có hơi khác so với lúc anh đi … Chỉ mới vài tháng … Có chuyện gì xảy ra không … Suy nghĩ một hồi Ninh dập thuốc và đi vào giường âm vợ ngủ … vì anh không muốn nghi ngờ gì vợ mình. <br> <br>Bên phòng Như Ninh rôm rả thế nào thì phòng Uyên Phi hoàn toàn ngược lại. Sau khi Phi tắm xong anh lại lấy máy tính ra bàn ngồi làm việc. Uyên không nói gì nàng chỉ đứng trước gương ướm vài bộ váy và một số trang sức Phi mua làm quà. <br> <br>– Em ngủ trước đây. – Tầm 15p sau Uyên cất mọi thứ gọn gàng và lên giường. <br> <br>– Ừ! Anh sắp xong rồi. Phi quay lại mỉm cười nói với Uyên, Phi quả là một người của công việc, anh luôn muốn cân đối công việc và gia đình nhưng điều đó khó hơn anh tưởng, việc cứ chồng chất lên nhau không giải quyết không thể được. Phi đang đánh máy thì bất chợt dừng lại suy nghĩ một lúc … Lúc sau anh quyết định úp laptop xuống đứng dậy vươn vai rồi lên giường ôm Uyên từ phía sau. <br> <br>– Anh xong <br> <br>rồi à …? <br> <br>– Ừm … Anh nhớ em quá … – Phi hôn vào gáy và thò tay lên bóp bộ ngực to của Uyên. <br> <br>– Em cũng thế … – Uyên xoay người lại, nàng và Phi hôn nhau đắm đuối … Mặc dù trong không khí quyến rũ như vậy nhưng Phi vẫn không cương lên một chút nào. Ngược lại Uyên lại rất hưng phấn, ngay từ lúc thủ dâm cho bố chồng Uyên đã chảy rất nhiều nước rồi. Sau đó Phi về … cứ nghĩ anh ấy sẽ làm tình với mình sau bao tháng xa cách … Nhưng anh ấy không thèm cương lên dù chỉ một chút … Uyên nhắm mắt lại buồn bã … nàng càng hy vọng càng thất vọng. <br> <br>– Anh xin lỗi … – Phi vừa bóp ngực Uyên vừa nói. Uyên nhíu mày thông cảm, nàng biết Phi nói về vấn đề gì. Tuy có thông cảm đấy nhưng nàng hụt hẫng kinh khủng. <br> <br>– Không sao đâu anh … Vậy sang bên đó không có cách nào chữa “nó” à anh? Anh đã thử chưa? – Uyên nói và đưa tay vào trong quần Phi, đúng thật nó mềm nhũn như một con sâu. <br> <br>– Anh đã đi mọi bệnh viện, đi mọi nơi rồi … Sắp tới có lẽ phải sang Singapore, anh nghe nói bên đó y học phát triển nhất thế giới … – Phi nói giọng buồn bã và ôm chặt Uyên. <br> <br>– Thế … từ lúc anh đi tới giờ … anh không cương lên chút nào à? Có khi nào do công việc của anh quá bận không? <br> <br>– Ừm … hình như là thế … anh cũng không nhớ … Tại công việc dồn dập ngày qua ngày nên anh cũng không để ý … <br> <br>– Anh chú ý cân đối công việc với thể dục thể thao nhé … Em sợ anh mắc bệnh gì đó ý … – Uyên ngày thường đanh đá nhưng hễ ở cạnh Phi nàng lại rất dịu dàng, như thể bị Phi bắt được vía vậy. <br> <br>– Ừm … anh sẽ chú ý thay đổi … anh xin lỗi … là anh không làm em hạnh phúc … Anh không biết phải bù đắp cho em thế nào … – Phi gồng lên ôm chặt Uyên vào lòng, lời nói anh thể hiện sự chua sót thống khổ khi không làm tròn nghĩa vụ của một người chồng. <br> <br>– Anh đừng nói vậy, em vẫn hạnh phúc mà … Sau này chúng ta còn sinh con đẻ cái nên anh vẫn phải chú ý tới lời em dặn nha … phải thể dục thể thao thường xuyên và hạn chế café hay thức đêm đó … Uyên vòng tay ôm Phi an ủi. Phi không nói gì … Anh biết Uyên nói thế để anh yên lòng chứ anh biết rất rõ Uyên cũng có nhu cầu nhưng nàng không thể hiện ra thôi. <br> <br>Phi buồn bã kéo chiếc váy Uyên đang mặc lên tận cổ, anh nhìn vào cơ thể đẹp tuyệt trần của vợ mà cảm thấy cực kỳ tiếc nuối và phí phạm. Anh cảm thấy vợ anh là một mỏ kim cương còn nguyên vẹn cần được khai thác, nhưng bản thân anh lại không làm được gì, cảm thấy tiếc nuối cho chính bản thân mình anh cúi đầu xuống úp mặt vào bộ ngực to đẹp tuyệt trần của Uyên và mút lấy mút để. <br> <br>– Ưm … – Uyên ngửa cổ lên rên rỉ. Nghe vợ nên Phi càng cảm thấy thương vợ hơn. Phi đành mút và dùng tay gẩy đầu ti hồng hào của vợ. <br> <br>– Um … um … – Uyên ưỡn ngực lên, nàng thò cánh tay thon dài của mình xuống vuốt chim cho Phi với hy vọng anh ấy sẽ cương lên một chút. <br> <br>Phi thấy xấu hổ khi vợ làm thế, vì anh biết Uyên chắc muốn làm tình lắm rồi nên mới chủ động như vậy. Phi đành hôn dần xuống bụng và vén váy lên hôn dần xuống dưới quần lót Uyên làm con cu tuột khỏi tay của nàng. <br> <br>– Ưm … ư … – Uyên thấy Phi đang vén quần lót của mình dang một bên … Nàng cảm thấy rất bất ngờ vì anh ấy ít khi làm như vậy lắm. <br> <br>– Ưm … Ahh … – Uyên run rẩy khi Phi bắt đầu úp mặt vào bướm nàng và mút. <br> <br>– Sup! Sup! Sup!!! – Phi há to <br> <br>mồm và mút bướm Uyên thùm thụp, Phi luôn bất ngờ vì bướm vợ anh lúc nào cũng rất thơm, mặc dù vừa rồi anh về bất chợt cô ấy đâu có kịp chuẩn bị gì. Phi vừa mút vừa liếm, anh thấy bên dưới miệng bướm của vợ đã chảy ra rất nhiều nước nhờn rồi. Điều này càng làm anh thấy đau khổ khi mình không tài nào cương lên để làm tình với vợ được trong khi cô ấy hứng đến mức này rồi. <br> <br>– Ưm … ưm … ưm … ưm … – Uyên rên rỉ mỗi khi Phi dùng lưỡi đá điểm G của nàng một cách vụng về. Vì Phi đâu có kinh nghiệm cho chuyện này, từ lúc biết nhau đến giờ có khi đây là lần thứ ba anh ấy làm điều này. Phải bất lực lắm anh ấy mới làm nó để khiến mình sướng. Càng nghĩ Uyên càng cảm thấy thương chồng và thương chính cho số phận của hai vợ chồng khi không thể làm tình một cách thoải mái như bao cặp vợ chồng khác. <br> <br>– Anh … – Uyên kéo tay Phi lên. Phi lồm cồm bò dậy với cái mồm ướt nhoe nhoét nước nhờn của <br> <br>vg. <br> <br>– Không cần đâu … mình đi ngủ đi … – Uyên mỉm cười và kéo chồng nằm lên người mình. Phi ngoan ngoãn nghe theo … Nhìn mặt chồng xấu hổ Uyên cũng rất thương anh ấy vì một người đàn ông có lòng tự trọng cao như Phi lại có những lúc bất lực thế này … nhưng lúc này chẳng còn cách nào khác để cứu vãn tinh thần cho anh ấy. <br> <br>Phi thở dài và đứng dậy, nhìn cơ thể cao ráo cơ bắp săn chắc như Phi chẳng ai nghĩ lại bị liệt dương. Phi cởi áo ngoài treo lên móc và mở tủ tìm quần áo, anh kéo chiếc ngăn kéo đựng đồ lót ra và thấy có mấy chiếc quần lót ren lạ lạ. <br> <br>– Em mới mua à? Phi cầm chiếc quần lót ren lên dơ cho Uyên nhìn. <br> <br>– Không anh ạ! Quần của cái Như đấy, từ lúc bọn anh đi cái Như sang bên này ngủ cùng em nên chắc nó tiện tay cất vào đó … – Uyên vừa nói vừa xem điện thoại. <br> <br>Mặt Phi bất chợt có phản ứng, anh cầm chiếc quần lót của Như trên tay nhìn, nhớ lại đợt đi biển cùng cả nhà … Phi có bị thân hình của Như cuốn hút vì làn da trắng, ngực to, mông cũng to chẳng kém gì vợ mình … Nhưng Phi không hiểu sao anh lại có chút suy nghĩ đen tối với cái Như. <br> <br>Hai ngón tay của Phi vê nhẹ chiếc quần lót của Như và liếc ra chỗ Uyên thấy vợ mình đang chăm chú xem điện thoại. Anh liền lén lút cầm chiếc quần lót đưa lên mũi ngửi, chỉ thấy mùi thơm của nước xả vải nhưng trong đầu anh liên tưởng đến nhiều thứ … Phi bỗng nghĩ đến bộ mông to và mu bướm của con bé Như, chiếc quần này đã ôm lấy mấy nơi đó của con bé sao … Tim Phi bỗng đập mạnh, hơi thở gấp gáp khi mình lại có suy nghĩ bệnh hoạn với em gái của vợ. <br> <br>Phi nuốt nước bọt và liếc nhìn Uyên một lần nữa, trông anh lúc này thực sự lén lút trông rất biến thái … không giống Phi đàng hoàng nghiêm túc thường ngày. Sau đó Phi đưa quần lót của Như lên mũi ngửi một lần nữa và vội vàng ném vào tủ đựng đồ lót rồi đóng lại. Vì anh phát hiện bên dưới chim anh đã cửng lên. Phi mở to mắt nhìn xuống và không thể ngờ rằng hành động lén lút vừa rồi của mình lại khiến anh cửng lên như vậy. <br> <br>Phi lúc này mới nhận ra anh không hẳn là liệt dương, mà có lẽ anh chỉ bị rối loại cương dương thôi … tất cả đều do tâm lý mà thành … Có lẽ anh bị ám ảnh cưỡng chế bởi công việc nên mới khó cương đến vậy. Phải chăng căn bệnh biến thái này tất cả đều do gen di chuyền từ ông Lưu? … <br> <br>Mặc dù đã cửng lên nhưng Phi không dám quay lại giường và làm tình với Uyên. Vì Phi biết vợ anh là một người thông minh, cô ấy có đầu óc nhanh nhạy và phân tích mọi chuyện rất tốt. Chỉ <br> <br>trong vòng vài giây cô ấy sẽ đoán ngay việc anh cương lên là do quần lót của con bé Như chứ không phải vì điều gì khác. Nếu vậy thì anh chết chắc. <br> <br>Phi lẩn ra bàn làm việc ngồi một lúc đợi chim nhỏ đi rồi mới dám lên giường … Anh ôm chặt vợ, hai người cuốn quýt lấy nhau một lúc rồi nằm nói chuyện đến khuya mới ngủ. … <br> <br>Trưa hôm sau Ninh và Như tay trong tay cười nói vui vẻ dắt nhau xuống nhà, cả hai ngủ nướng đến tận 9h30 sáng mới dậy. <br> <br>– Ơ! Bố! Ngồi dưới sofa là ông Lý, Ninh rất ngạc nhiên khi bố vợ ở dưới nhà. <br> <br>– Bố!!!! Như cũng vậy, nàng mỉm cười chạy xuống dưới nhà khiến bộ ngực to nẩy tưng tưng trong chiếc áo quây. <br> <br>– Khà khà!!! Hai đứa dậy rồi hả? Ông Lý cười híp cả mắt lại. <br> <br>– Dời ơi!!!! Xem ai kia, ngủ đến giờ này mới dậy! Giọng nói trong trẻo phát ra từ trong bếp chắc chắn của con bé Thư. <br> <br>– Ơ Thư à? Em đến lâu chưa? Như ngơ ngác ngó nghiêng xung quanh, tự nhiên thấy bất ngờ và hơi xấu hổ khi mọi người đều ở dưới nhà hết còn nàng với Ninh thì vừa mới dậy. Như đi vào trong bếp thấy chị Uyên và con bé Thư đang nấu cơm, còn bố chồng và anh Phi đang nói chuyện gì đó ngoài sân. <br> <br>– Ui dời! Em đến từ 8h, cả bà Uyên nữa, ngủ gì ngủ như lợn, tận 9h vừa mới dậy ý. – Thư bĩu môi. – Này 9h15 chị dậy rồi. Uyên cười mỉm. <br> <br>– Ha ha ha 9h15 ha ha ha – Thư kiểu cười nhạo hai bà chị khi trước đây luôn chê bai mình ngủ nuong. <br> <br>– Hi hi … hôm nay chị Uyên dịu dàng thế? Như đứng cạnh Uyên ngó vào mặt chị mỉm cười một cái. <br> <br>– Sao lại dịu dàng? – Uyên quay sang nhìn Như, thấy ánh mắt con bé là nàng hiểu. <br> <br>– Hôm qua ngủ muộn … chắc chị Uyên với anh Phi phải “thức khuya” lắm chị nhờ … – Thư chạy đến khoác tay Như nói. Hai chị em cười khúc khích với nhau. <br> <br>– Này!! Thôi đi nhá! – Uyên lườm Thư và Như một cái rồi mỉm cười. Nhưng ẩn sau nụ cười ấy là một núi nhu cầu không được thỏa mãn của Uyên … Ấy vậy mà hai con bé kia lại nói như thể nàng hôm qua được yêu nhiều lắm vậy. <br> <br>– Khà khà!!! Chị con hôm qua chắc tâm sự với anh Phi cả đêm nên mới dậy muộn đó. Ông Lý đi vào nói đỡ cho Uyên. <br> <br>– Đúng rồi! vì lâu lắm không gặp nhau mà! ha ha!!! −Thư cười phá lên và chạy ra phòng khách cùng Như vì sợ chị Uyên tét đít. <br> <br>– Bố ý nhờ … – Uyên cau mày lại nhìn ông Lý. <br> <br>– Ơ kìa! Mấy con bé này! Bố nói thật mà cứ nghĩ đi đâu vậy hả? Ông Lý lắc đầu rồi đi ra phòng khách. <br> <br>– Bố! Con sơ xuất quá, hôm qua con về muộn, hai vợ chồng nói chuyện vui quá, tận 4h sáng mới ngủ bố ạ! Con có chút quà biếu bố. – Ninh lễ phép đặt túi quà lên bàn. <br> <br>– Khà khà! Hai anh chàng này chu đáo quá, bố chỉ cần các con luôn mạnh khỏe hoàn thành xuất xác nhiệm vụ bố Lưu giao phó là được rồi! Quà cáp làm gì! – Ông Lý tay bắt mặt mừng với ông con rể thử. <br> <br>– Vâng ạ! Bố thứ lỗi cho bọn con về mà không báo cáo, đáng nhẽ ra phải sang đón bố sang đây chơi, nhưng con lại dậy muộn quá hì hì! Ninh gãi đầu gãi tai. <br> <br>– Toàn sâm loại một đấy bố ạ, bố ngâm rượu hay để ngâm thuốc cũng được. Như ngồi xuống cạnh Ninh khoác tay chồng mỉm cười. <br> <br>– Sâm anh Phi cũng vừa tặng bố một túi to đó. – Uyên mang đĩa hoa quả đặt ở bàn cho mọi người ăn tạm. <br> <br>– Không! Ninh tặng bố Lý một ít đồ thủ công làm bằng ngà voi mà Uyên. – Ninh nhìn Uyên cười. <br> <br>– Hứ? vậy hả? – Uyên nhìn Ninh nói chống không với gương mặt tỉnh bơ. Trong nhà Uyên ít tuổi hơn Ninh nhưng theo vai vế Uyên là chị nên cả hai không bao giờ gọi chị em mà toàn xưng tên, nên thế hai người này suốt ngay chành chọe với nhau. <br> <br>– Nào cái Uyên! Nói chuyện với Ninh phải có chủ vị ngữ chứ lại! Ông Lý cau mày giáo huấn Uyên. Uyên bĩu môi một cái với Ninh rồi đi vào trong bếp làm ông Lý chỉ biết lắc đầu. <br> <br>– Anh ơi! Ngà voi với sừng tê giác người ta đang khuyến cáo không sử dụng đó. Như nhíu mày huých vào vai Ninh. <br> <br>– Ừ anh biết! Nhưng nó đẹp quá, với lại là bản giới hạn, mà bố Lý lại thích mấy đồ thủ công nên anh rất muốn mua cho bố! Em yên tâm! Công ty mình từ thiện 200.000 đô cho quỹ bảo vệ động vật bên Kenya đó. <br> <br>– Khà khà!!! Món quà rất ý nghĩa! Bố cảm ơn các con nhiều. Ông Lý cười sướng vì món quà của chàng rể. <br> <br>– Ơ ơ! Này này! Thế quà của em đâu? – Thư đứng chống nạnh chìa bàn tay ra trước mặt anh chị. <br> <br>– À đây! Của em đây ha! ha! Anh quên mất của út đấy. – Ninh lấy trong túi ra một cái túi khác nhỏ hơn và rút ra một chuỗi ngọc lấp lánh. <br> <br>– Đây là đá Peridot, làm hoàn toàn bằng thủ công đó … mỗi một hạt là một viên đá Peridot, chuỗi này tổng cộng có 30 viên. Ninh do chiếc cổ vòng giá trị lên. <br> <br>–Waaa đẹp quá … – Mắt Thư long lanh nhìn chăm chú chiếc vòng. <br> <br>– Anh Phi cũng tặng em một chiếc vòng giống hệt, thế là em có 2 cái, nhưng khác màu. Hi hi … – Vừa nói Thư vừa rút trong túi ra một chiếc vòng giống hệt nhưng màu xanh nước biển. <br> <br>– À đây là đá Aquamarine, mỗi viên này đều bọc vàng … Quà của anh Phi luôn phải hợp mệnh ha ha – Ninh vừa nói vừa cười và đứng dậy đi cất đồ … Trong lòng anh cảm thấy rất vui vẻ tràn đầy năng lượng. <br> <br>Lúc sau Ninh đi ra sân vươn vai thấy anh Phi và bố mình đang nói chuyện gì đó. Ngó thấy cái chổi để ở góc tường … Ninh định cầm lên để quét sân thì thật lạ mọi thứ đều rất sạch sẽ ngăn nắp, không một cọng lá khô. Ninh đứng ngẩn người ra một lúc nhìn ngó xung quanh và đi ra cửa kho để cất chổi … <br> <br>– A! GIẬT MÌNH!!! Ai … Ai đấy? – Ngồi trong nhà kho là một ông cụ đã rất già, mặt cụ có vẻ hoảng hốt khi nhìn thấy Ninh. <br> <br>– Dạ … dạ … cậu chủ … – Lão ăn mày lắp bắp. <br> <br>– Ông … ông là ai đấy ạ? Ninh cực kỳ bất ngờ và chẳng hiểu chuyện gì tại sao lại có một ông cụ ngồi thu lu trong phòng kho của nhà anh? Ninh có chút hoảng nhìn ngó khắp nơi. Anh đứng cao gần bằng chiếc cửa phòng càng khiến lão ăn mày sợ hãi. <br> <br>– Anh! Anh Ninh!!! Đây là ông lão vô gia cư hay ngồi trước cửa nhà mình đó. – Nghe thấy tiếng Ninh Như liền chạy ra với gương mặt lo lắng. Thấy vậy bỗng mọi người kể cả ông Lý đều đi ra hóng chuyện. <br> <br>– Vậy à? Bảo sao anh thấy ông quen quen. – Ninh quay nhìn Như và quay lại nhìn lão ăn mày. Trước đây nhìn lão bẩn thiu lôi thôi lếch thếch đầu tóc bù xù, bây giờ nhìn gọn gàng và sạch sẽ hơn nên Ninh không nhận ra là lẽ đương nhiên. <br> <br>– Vâng … Như định nói tiếp thì Phi đứng ở phía ngoài gara tay đút túi quần vẫy Ninh. <br> <br>– Ninh! Ra đây anh bảo! Nói xong Phi quay người đi ra chỗ ông Lưu. <br> <br>– Chào bác! Bác có khỏe không? Ông Lý thấy có người lớn tuổi trong nhà, ngay lập tức hỏi thăm sức khỏe chứ không thắc mắc gì. <br> <br>– Dạ … Tôi khỏe … – Lão ăn mày run rẩy đáp lại, lão sợ cứng người không dám ngẩng mặt lên. <br> <br>– Bố ơi! Đây là ông lão vô gia cư ở đầu ngõ, con với chị Uyên thấy ông ý đáng thương nên cho ý ở tạm đây một thời gian bố ạ. Như lúng túng nói, gương mặt hơi đỏ lên vì ngại. Thư đứng dựa ở cửa ngách gara mút kẹo mắt mở to nhìn mọi người nói chuyện, con bé chẳng nói câu gì. Bản thân Thư cũng không mấy quan tâm đến lão ăn mày, đơn giản thấy mọi người tụ tập ở đây nên cũng đến góp mặt một chút mà thôi. <br> <br>– Vậy à! Chào bác khà khà!! Năm nay bác bao nhiêu tuổi rồi? Ông Lý không ngại ngần mà tiến vào bên trong ngồi cạnh lão ăn mày hỏi han. Là một người lính, quan điểm ông Lý luôn muốn giúp đỡ những người yếu thế, những người gặp hoàn cảnh khó khăn, vì vậy việc làm này của các con ông khiến ông rất vui vẻ và hết sức ủng hộ. <br> <br>– Tôi … tôi ngoài 70 … – Lão ăn mày run run liếc nhìn ông Lý. Thấy bố đang ngồi nói chuyện với lão ăn mày Như cũng yên tâm hơn vì nàng biết tính bố Lý cũng là một người đàn ông tốt bụng nên thế bố sẽ ủng hộ nàng việc này. <br> <br>Như mím môi lại và chợt nhớ ra anh Ninh, nàng liền đi ra ngoài sân và thấy bố Lưu, anh Ninh và anh Phi đang đứng gốc cây chỗ hay đánh cờ nói chuyện. Như không nghe thấy họ nói gì nhưng câu chuyện có vẻ căng thẳng … Mặt anh Phi nghiêm nghị trông thật đáng sợ, Ninh chồng nàng thì có những cử chỉ kiểu đang giải thích điều gì đó, còn bố Lưu thì mặt cứ hằm hằm. <br> <br>Lúc sau Như thấy chị Uyên cũng đi ra đó, sợ quá Như liền lẩn đường cửa gara vào trong nhà. Một lúc sau thấy cả bốn người đi vào nhà, đi đầu là chồng nàng cười ha hả ha hả, tiếp theo là Uyên đang khoác tay Phi cười nói, mặt anh Phí có phần giãn ra rồi, còn bố Lưu đi đằng sau chắp hai tay ra sau lưng như thường lệ. <br> <br>– Chị … chị … Mọi người nói chuyện gì đấy? – Như kéo Uyên vào một góc tò mò hỏi. <br> <br>– Chuyện của ông lão chứ của ai … – Uyên mở to mắt nhìn Như. <br> <br>– Mọi người nói gì không chị? Như lo lắng. <br> <br>– Mọi người không có ý kiến gì, nhưng anh Phi … Tính anh ấy mày biết rồi đấy, anh ấy mới đầu không đồng ý và còn tỏ ra tức giận cơ … <br> <br>– Âu … vậy phải làm sao? … <br> <br>– Thì để im chị kể, ông Ninh thì bảo cứ để ông ý ở đó, có mất gì đâu … Rất lạ là bố Lưu cũng không ủng hộ anh Phi. <br> <br>– Vâng … thì bố Lưu cho phép ông ý ở trong nhà rồi mà … <br> <br>– Ừ biết rồi, chính kiến của bố Lưu luôn vững vàng, thuyết phục thì khó, nhưng đồng ý rồi thì bố luôn ủng hộ, yên tâm … <br> <br>– Thế cuối cùng sao chị … anh Phi có đồng ý không? <br> <br>– Chị phải phân tích mãi đấy, nào là nhà đang cần người dọn dẹp phía bên ngoài sân, ông lão này thì được bố Lưu tin tưởng, rồi ông ý rất chăm chỉ, ông chỉ ở bên ngoài sân và vườn thôi, rồi coi như để ông trông nhà buổi đêm vì nhà làm gì có chó các thứ ấy … phải nói vậy anh Phi mới xuôi xuôi đấy … <br> <br>– Anh Phi khó tính nhờ chị nhờ … <br> <br>– Ừ khiếp! Đi châu phi về tính vẫn thế … Mới đầu gay gắt lắm, còn định đuổi ông ý đi luôn, may mà có bố Lưu … <br> <br>– Mới đầu bố Lưu cũng gay gắt thế chị nhờ, chả hiểu sao lại đồng ý nữa … <br> <br>– Ừ … Cũng may cho ông ý, chắc ông ý cũng chăm chỉ, làm việc gọn gàng đâu ra đấy nên bố cũng quý … – Uyên nói vậy, nhưng nàng biết thừa lý do lão ăn mày được ở trong nhà là do nàng đã có thỏa thuận với ông Lưu từ trước. <br> <br>– Hai bà này thì thầm to nhỏ gì ở đây thế? – Thư đứng ở góc tường nói làm hai chị em giật mình. – Á!!! Cái con hâm này! Giật cả mình! Làm gì mà lén lút thế? – Uyên ôm ngực đau tim. <br> <br>– Ha ha ha Nhìn cái dáng của chị kìa! ha ha ha – Thư cười phá lên sung sướng. <br> <br>– Đau tim mà chết mất! … <br> <br>– Hai chị xuống bếp nấu cơm đi, các anh gọi kìa … – Uyên thở dài đi qua và dơ quả đấm vào mặt Thư, Thư chỉ biết ôm bụng cười. Cùng lúc đó ông Lý cũng đi từ gara lên … Trông ông khá vui vẻ… <br> <br>Hôm nay … Tất cả mọi người trong gia đình ông Lưu và ông Lý quây quần vui vẻ nấu cơm cười nói với nhau, không khí hạnh phúc gia đình tràn ngập căn biệt thự. Lão ăn mày ở gara nghe mọi người nói chuyện cũng đủ khiến lão thấy vui lây nhưng rất tiếc lão lại không được tham gia, lão vừa vui, vừa buồn, vừa cảm thấy chạnh lòng … <br> <br>– Dạ … Cháu chào chú, chào các anh, các em. chàng trai tay cầm hoa và túi quà. <br> <br>– A!!! Anh Khải!!!! Thư mừng rỡ chạy ra đón. <br> <br>cổng không đóng nên … – Đứng ngoài cửa là một <br> <br>– À! Chào đồng chí! Mời vào nhà … – Phi đứng gần cửa nên đi ra lịch sự mời Khải vào, trước đó Phi đã được ông Lưu kể sẽ mời Khải đến nhà ăn cơm trưa nay vì những gì Khải đã làm cho công ty suốt vài tháng qua. <br> <br>– Em chào anh! Anh là anh Phi đúng không ạ? – Khải lễ phép hỏi, vì lần đầu tiên gặp sếp của <br> <br>mình. <br> <br>– Ừ! Chú vào nhà đi! Nghe nói năm nay cũng ngoài 30 mà nhìn trẻ nhỉ. <br> <br>– Dạ, anh quá khen … Cháu chào chú Lý ạ. Nhìn thấy ông Lý, người giúp đỡ mình nhiều nhất nên Khải liền vội chào. <br> <br>– Em chào anh! Chắc anh là anh Khải? – Ninh đi từ bếp ra đón Khải. <br> <br>– Vâng! Em là Khải, anh là anh Ninh đúng không ạ? – Khải lễ phép vì anh cũng biết chàng trai trẻ trước mặt mình là phó giám đốc của công ty. <br> <br>– Thôi anh đừng gọi em là anh, em ít tuổi thôi ha ha … Anh vào nhà đi! Ui dời còn quà cáp làm gì, anh đưa em cầm cho. – Ninh vui vẻ cầm túi quà của Khải và cất vào trong bếp. Khải ngồi xuống ghế khép nép, lần đầu tiên được gặp những người đứng đầu trong công ty nên anh có chút bỡ ngỡ nhưng thực sự họ là những người lịch sự, hòa đồng và rất dễ mến không như anh tưởng tượng. Đã giàu có, giỏi giang còn đối nhân xử thế cỡ này thì đúng là trên cả đẳng cấp thượng lưu. <br> <br>Khải rất bất ngờ về không khí hạnh phúc của gia đình giám đốc Phi, họ giàu cả về vật chất lẫn tình cảm khiến anh rất ngưỡng mộ. Một lát sau vì sự nhiệt tình của mọi người cũng khiến Khải đỡ ngại hơn nên anh không ngần ngại xông vào bếp giúp đỡ mọi người dọn cơm. Vì hôm nay đông người nên cả nhà đã trải thảm ngồi dưới nền nhà, một mâm cỗ đầy ự những món ăn ngon, rượu ngon tất cả để chào đón Phi và Ninh đi công tác về. <br> <br>– NÀO!!!! Chào mừng những anh hùng trở về từ vùng đất khô cằn sỏi đá!!!! Ông Lý cầm chén rượu lên và hô to khiến mọi người rất hào hứng. “Cạch! Cạch! Cạch!” Tiếng chén va vào nhau tất cả đều uống cạn kể cả ba chị em Như Uyên Thư. <br> <br>– Eo!!! Chát quá!!! −Mấy chị em lè lưỡi nhăn mặt, cũng vì hôm nay không khí gia đình rất vui nên ai nấy cũng đều thử một chén rượu. <br> <br>– Khà khà!!! Thư không uống được thì vào tủ lấy chai nước ngọt ra uống con ạ. Ông Lưu cười nói. <br> <br>– À Bố quên mất! Để bố gọi ông lão lên ăn cùng gia đình cho vui! Ông Lý nói xong định đứng dậy thì Uyên ngồi cạnh kéo tay bố lại. <br> <br>– Ông ấy chắc không lên đâu bố ạ, ông ấy hay ngại lắm … Uyên phải gàn bố mình lại ngay bởi vì nàng biết tính của Phi và ông Lưu, sẽ không đời nào lão ăn mày lại ngồi chung mâm được. <br> <br>– Đúng rồi đấy bố ạ, lát nữa con mang đồ ăn xuống cho ông ấy sau ạ. Như nói thêm vào. Thấy các con nói thế ông Lý cũng ngồi xuống bắt đầu những câu chuyện dài muôn thủa cùng với ông <br> <br>Tầm 30 phút sau, khi mọi người đã ngấm rượu và no bụng thì chuyển qua nói chuyện nhiều hơn <br> <br>– Khải này! Anh đã xem qua mọi báo cáo giấy tờ của công ty, anh thấy chú làm rất tốt, doanh số công ty tăng lên đáng kể! Cảm ơn chú! – Phi cầm chén rượu lên mời Khải một ly. <br> <br>– Dạ! Em mới là người phải cảm ơn các anh vì đã giúp đỡ em rất nhiều! Em thấy mình còn thiếu sót lắm ạ!Khải cười nói lễ phép, tuy kém Phi có một tuổi nhưng dù gì Phi cũng là Giám đốc của công ty nên Khải rất lễ phép với Phi. <br> <br>– Em thấy anh rất giỏi về kinh doanh, trước anh đã đi làm ở đâu chưa? Ninh mỉm cười. <br> <br>– À! Trước anh cũng làm ở một công ty nhỏ, cũng không đáng kể nhưng anh rất thích kinh doanh, nó ăn vào máu anh rồi ha ha … −Khải cười tươi, anh không thể nói trước đây bản thân mình đã từng là giám đốc của một công ty, gia đình anh cũng thuộc dạng khá giả. Nhưng tất cả chỉ vì người vợ và bố của anh đã để lại vết thương của lòng không thể xóa nhòa, chính vì lý do đó cũng làm công ty anh phá sản. Cả cuộc đời anh như rơi xuống một vực thẳm không đáy, gia đình này là gia đình đã cưu mang anh khỏi vực thẳm đó … <br> <br>– Cháu rất giỏi! Đừng khiêm tốn, công ty ta là công ty coi trọng nhân tài hơn cả, nhất là người có đầu óc kinh doanh như cháu. Thời gian qua … nhờ cháu Khải đây mà doanh thu công ty nhà tôi tăng trưởng vượt bậc đấy ông Lý ạ. Ông Lưu hết lời khen ngợi Khải. <br> <br>– Dạ hì hì … – Khải chỉ biết gãi đầu gãi tai cười tủm tỉm. <br> <br>– Nào! Chúng ta cùng nâng ly chúc mừng trưởng phòng kinh doanh mới!!! Phi nói to rõ ràng về chức vụ mới của Khải, khiến Khải không tin nổi vào tai mình, mặt anh ngơ ngác nhìn mọi người. <br> <br>– Khà khà!!! Đúng vậy! Thời gian qua khi hai thằng Phi Ninh đi công tác xa, cháu là người gồng gánh mọi việc kinh doanh của công ty, cháu đã đưa doanh thu của công ty phát triển ngoài dự kiến. Vì vậy hội đồng đã quyết định bổ nhiệm cháu là trưởng phòng kinh doanh của tổng công ty ta. Chúc mừng cháu! Ông Lưu nhìn Khải nói với tư cách của một chủ tịch chứ không giống với ông Lưu dâm dê hèn hạ thường ngày. <br> <br>– Dạ … dạ … Cháu … bất ngờ quá … Cháu không biết phải nói sao … Cháu cảm thấy bản thân mình chưa xứng đáng với chức vụ đó … – Khải rất vui mừng nhưng anh vẫn rất khiêm tốn, vì chức trưởng phòng kinh doanh của tổng công ty rất to … Chỉ đứng sau Giám đốc và phó giám đốc, chuyên quản lý mọi việc, mọi dự án quan trọng của công ty nên anh có phần ái ngại khi bất ngờ chủ tịch Lưu lại nói vậy. <br> <br>Nhưng đối với Khải mà nói trước đây anh cũng từng là giám đốc, anh cũng đã rất vất vả mới xây dựng được công ty mình, thời gian qua anh đã dùng mọi kỹ năng và kinh nghiệm để làm việc tại đây, cho nên đạt được thành công như hôm nay cũng là điều tất yếu … Nhưng mới chỉ có vài tháng thì có quá nhanh hay không? … <br> <br>– Em thấy anh còn giỏi hơn em đấy, anh đừng khiêm tốn làm gì, toàn người nhà cả … Với lại chức trưởng phòng kinh doanh cũng đang trống anh lo lắng điều gì chứ anh Khải? – Ninh cười và đưa chén “cạch!” Khải một cái giúp anh có thêm tự tin. <br> <br>– Ừ! Ông trưởng phòng cũ bị bố Lưu đuổi việc được gần một năm rồi, tội mua gian bán lận … Thôi dù gì cũng chúc mừng chú! Phi dơ chén lên cạch vào chén Khải. <br> <br>– Dạ! cháu sẽ cố gắng hết mình!!! Cháu xin trân thành cảm ơn chú Lưu, anh Phi và Ninh!!! Khải cúi đầu cảm ơn, sau đó đưa chén rượu uống cạn. <br> <br>– Ha ha Khà khà!!! Phải thế chứ!!! Mọi người lúc ấy rất vui vẻ khi Khải giữ chức vụ đó, ai nấy đều chúc mừng anh vì anh hoàn toàn xứng đáng. <br> <br>Ngày hôm đó vì quá vui nên bốn ông đàn ông uống rượu đến tận 14h chiều mới xong, ai nấy đều say khướt. <br> <br>– Bố ơi! Chiều con có tiết học! Con về trước nha! – Thư lại gần ông Lý nói. <br> <br>– Ợ! Ai đưa con đi! ợ! Ông Lý mắt díp lại vì ông đã quá say rồi. <br> <br>– Thôi bố nghỉ ở đây đi, nhìn say lắm rồi! – Thư cau mày nói. <br> <br>– Thế ai đưa con đi? ợ!! <br> <br>– Để cháu đưa đi ạ … cháu cũng tiện đường về, cháu đi taxi nên chú Lý yên tâm ạ! – Khải cười nói. <br> <br>– Khải à? Ừ! Thôi được rồi! Ợ! Cháu đưa cái Thư đi học giúp chú! Chú cảm ơn … – Ông Lý lè nhè ngồi lỳ ở thảm không đứng dậy được. Ông Lưu cũng không kém, mới đầu ngồi đối diện ông Lý mà bây giờ đã ngồi cạnh nhau, hai ông vừa nhậu vừa nói chuyện … Tay chân bắt loạn xạ cả lên. Phi và Ninh thấy vậy cũng xin phép đứng dậy luôn, tửu lượng hai anh em không thể bằng hai ông bố già được. <br> <br>– Anh đưa em lên trường nha! – Thư nhìn Khải nói. <br> <br>– Ừm, để anh đưa em lên! – Khải mặt hây hây đỏ mỉm cười nhìn Thư, thấy Khải cũng đẹp trai nên Thư có phần hơi ngại, bình thường đã thích Khải rồi, hôm nay lại được Khải đưa đi học thế này thực sự có chút xấu hổ. <br> <br>– Em chào anh! Chào các em! Cháu chào hai chú! Cháu xin phép ạ … – Khải chào từng người và đứng dậy, anh hơi loạng choạng nhưng vì ông Lý rất quý và tin tưởng Khải nên vẫn đồng ý cho Khải đưa Thư đi học thêm. … <br> <br>xong anh về cũng được … <br> <br>Ngồi trên taxi … Thư mặc một chiếc quần legging, chân đi giầy búp bê, bên trên mặc một chiếc áo đồng phục bên trong là áo sơ mi … Thư nhìn ra cửa sổ, lúc đầu có uống vài chén rượu nên mặt nàng khá đỏ, Khải mang tiếng bảo đưa Thư đi học nhưng từ lúc lên taxi anh đã ngủ từ lúc nào không biết … Khải dựa đầu vào vai Thư, sức nặng của Khải khiến Thư hơi mỏi nhưng vì thích nên Thư cố gắng chịu đựng. <br> <br>– Anh Khải! Anh Khải ơi!!! – Thư đập vào vai Khải. <br> <br>– Anh đây … – Giọng Khải khàn khàn. <br> <br>– Nhà anh ở đâu, em đưa anh về! <br> <br>– Anh đang đưa em đi học mà … đưa em đến nơi <br> <br>– Thôi! Em nói dối bố đi học, em định đi xem phim với bạn, để em đưa anh về trước anh say lám rồiii! Thư hơi đẩy Khải lên nhưng Khải quá nặng, hành động nàng chỉ khiến đầu Khải rơi xuống trượt qua ngực mình và nằm gọn lên phần đùi. <br> <br>– Ừm … vậy em đưa anh qua địa chỉ này … Khải đưa chiếc điện thoại của mình cho Thư, ở đó có sẵn địa chỉ ở google map. <br> <br>Sau 20 phút … Chiếc xe taxi dừng lại ở một ngôi nhà khá to, Thư cũng chưa đến nhà Khải bao giờ, nhưng có lần nghe Khải nói anh có một ngôi nhà ở Hà Nội. Vì ngôi nhà đó là một kỷ niệm cực kỳ buồn của anh nên Khải không muốn về đó sống, nhưng chẳng hiểu sao hôm nay địa chỉ Khải đưa lại về đúng đây. Thư ngó qua một lúc, thấy nhà cũng to, nhìn cũng giàu có đấy chứ … Có lẽ thân phận của Khải còn là một bí ẩn. Lay mãi Khải mới dậy … Thư liền rìu Khải vào trong nhà …</span>
0 bình luận