Chương 2

Bây giờ tôi mới định thần để ngắm Trang kỹ hơn, Trang cao khoảng 1m66 em mặc quần sooc đen khá ngắn, khoe đôi chân dài trắng bóc, gần như không một tì vết, da em trắng quá, quả thực tôi chưa gặp cô gái nào da trắng như em, ở trên em mặc áo thun trắng nhẹ nhàng, nhưng ôm sát cơ thể, khoe được vòng eo con kiến của em, ngực em rất đẹp, không quá to, không quá nhỏ, vừa xinh. Trang để tóc đen, ngang vai, khuôn mặt em xinh quá, nhỏ nhắn, mắt em đúng kiểu mắt bồ câu, đẹp và ướt át, sống mũi cao, thanh tú, đôi môi căng mọng của tuổi mới lớn, em thừa hưởng gần như hết sắc đẹp từ mẹ em, mặc dù hồi tôi về thăm cô chú tôi mới chỉ là một cậu bé 11 – 12 tuổi nhưng vẫn nhớ là cô rất đẹp. – Anh Minh, anh Minh! Tôi khẽ giật mình. – Anh làm sao mà ngồi thần người ra thế. – Ơ… à, anh vừa đi học cả ngày về nên mệt quá ý mà. – Vậy thôi, anh nghỉ đi ạ, em xuống dưới nhà phụ đỡ cô giúp việc nấu cơm rồi tí bác về thì mình ăn cơm rồi nói chuyện tiếp ạ. – Ừ em xuống đi. Trang nhẹ nhàng đẩy ghế vào khe bàn rồi đi ra. Từng cử chỉ của em tôi đều chăm chú, em đẹp quá làm tôi không thể rời mắt được, nhìn đằng sau, mông em tròn và cong, không quá to, nhưng tràn đầy nhựa sống tuổi mới lớn, tấm lưng nhỏ nhắn càng được tôn lên bởi vòng eo bé xíu của em, trong đầu tôi tự dưng tưởng tượng ra cảnh Trang trần truồng thì sẽ thế nào. Trang đi ra khỏi phòng rồi mà tôi vẫn bần thần mất một lúc, chợt tôi bừng tỉnh, ôi, mày là sao thế hả Minh, Trang là em họ mày đấy, tôi tự tát vào mặt mình một cái rồi nằm bẹp xuống, sao tôi lại có suy nghĩ bậy bạ loạn luân thế không biết, tôi nhắm mắt thiu thiu ngủ mà trong lòng cảm thấy có cái gì đấy hạnh phúc vui sướng một cách nhẹ nhàng. – Anh Minh ơi, dậy ăn cơm! Tiếng gọi thỏ thẻ của Trang làm tôi tỉnh giấc, tôi ngủ quên lúc nào không biết. Ngồi ăn cơm mà mắt tôi không ngừng lén nhìn Trang, thực sự là em rất xinh. Mẹ tôi nói cô chú muốn em thi đỗ được vào trường chuyên tôi học rồi học cấp 3 và đại học trên này luôn, vì nhà neo người nên có Trang lên sống cùng mẹ tôi cũng yên tâm hơn. Tôi nghe mà vui như mở cờ trong bụng, tức là từ giờ tôi sẽ được hàng ngày sống chung với cô em họ xinh như tranh của tôi sao. Tôi nhanh nhảu: – Để tí con kê bàn học của con về phòng con để Trang ngủ bên phòng kia ạ. – Không, con cứ để nguyên đấy, mẹ sẽ mua thêm một cái bàn nữa để luôn bên đấy để con học cùng em bên đấy luôn. Mẹ tôi nói. Tôi nghe mà mở cờ trong bụng nhưng vẫn thắc mắc. – Sao thế được ạ, sắp thi rồi, con học muộn toàn 2 – 3h mới ngủ, làm sao mà ngồi đấy được, Trang còn ngủ, như thế buồn cười bỏ xừ. – Không sao đâu ạ, anh cứ học không sao đâu ạ, em dễ ngủ lắm ạ. Trang nhanh nhảu nói. – Đúng đấy, không sao đâu, mẹ muốn con học bên đấy để tiện kèm em học luôn. Nghe đến đây thì tôi chột dạ, thôi chết rồi, tôi đã đoán ra rồi, chắc sắp đến kỳ thi, mẹ tôi lo tôi chểnh mảng nên cho Trang lên đây để giám sát tôi đây mà, thế này thì không chơi được nữa rồi. Nhưng thôi kệ, nhìn Trang cười một cách tinh nghịch là tôi quên hết, tự dưng được ở cùng nhà với một hotgirl thì sao cũng được. Để tả một chút cho các bạn hiểu về nhà tôi. Nhà tôi xây kiểu biệt thự, tuy rộng nhưng lại rất ít phòng ngủ. Nhà 3 tầng và một tầng hầm, xe cộ để hết dưới hầm, tầng 1 là phòng khách và bếp và nhà ăn. Tầng 2 là phòng bố mẹ tôi, và một phòng nhỏ để giúp việc ở. Tầng 3 một phòng của tôi và một phòng của chị tôi, từ ngày chị tôi đi lấy chồng thì tôi kê luôn bàn học sang đấy, còn phòng tôi kê một bộ máy tính tôi thửa riêng để cày games. Từ h thì Trang sẽ ngủ ở phòng chị tôi luôn rồi. Ăn uống xong xuôi tôi về phòng, đang nằm suy nghĩ miên man thì có tiếng Trang gọi: – Anh Minh ơi, em nhờ chút ạ. Tôi ra mở cửa thì tí xịt máu mũi, trời đất, Trang mặc một cái áo thun hai dây trắng, bó sát, dài ngang đùi, kiểu áo giấu quần, khoe trọn hai đùi trắng nõn, thon dài của em. Tôi ú ớ: – Ơ có việc gì hả Trang? – Dạ anh qua phòng xem em sắp xếp lại bàn học xem đã ổn chưa ạ. Tôi bước theo sau Trang mà mắt không dời nổi cặp đùi của em, cảm giác chỉ muốn liếm từ gót chân lên đến tận bẹn em. Sang đến phòng thì thấy em đã sắp xếp hết đống sách vở bừa bộn của tôi ngăn nắp đâu vào đấy, rác tôi xả bừa phứa raem cũng đã dọn sạch. Phòng này và phòng tôi, tôi bảo cô giúp việc đừng dọn hàng ngày vì tôi không thích ai động chạm đến đồ đạc riêng của mình. – Anh thấy ổn chưa ạ? – À gọn gàng lắm rồi em ạ.
0 bình luận