Cô Chị Mông Bự Quyến Rũ
Độc Thân Cẩu
Chương 95
– Không. – Vậy sao hỏi? – Sợ người ta bỏ em, yêu lâu rồi chán. – Khùng thế, sao anh chán em được. – Ai biết, đàn ông mấy anh khi khám phá hết rồi thì mau chán lắm. E sợ. – Em sẽ là vợ anh! Trinh ôm tôi âu yếm, nụ cười luôn nở trên đôi môi xinh xắn. Em đẹp như vậy sao tôi có thể chán em đây, em ngốc lắm. Một buổi sáng bình yên bên người tình bé bỏng. – Tí trưa qua ngủ với anh nhé. – Sao được, bố mẹ anh...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng


0 bình luận