Cô Chị Mông Bự Quyến Rũ
Độc Thân Cẩu
Chương 20
– Hú, nàng ơi ta đói – Tôi trêu chị. – Đói kệ nhà ngươi – Chị chọc lại tôi. – Muốn sống thì nấu cơm cho ta ăn ngay và mau. – Bữa nay ngầu gớm ta, không nấu đó làm gì nhau. Tôi tiến đến sau lưng chị lấy tay thọc lét vào 2 mạn sườn, chị oằn người lên vì chịu không nổi, 2 tay tôi vẫn bám vào hông chị không rời. Chị lăn xuống giường vùng vẫy để thoát khỏi tôi nhưng không được. – Sao, có nấu không, nếu không hậu quả khó lường...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng


0 bình luận