Cô Chị Mông Bự Quyến Rũ
Độc Thân Cẩu
Chương 7
– Gớm, chỉ giỏi nói xạo. thấy nhà hình như đi đâu hết, tôi ôm em kéo ra sau gốc cây xanh um tùm, đặt môi lên môi em mà hun hít thỏa nỗi xa cách bấy lâu, tay tôi bóp nhẹ vú rồi luồn xuống xoa mông em, rồi thọc tay vô háng, bướm em đã rỉ nước. Em vội vàng đầy tôi ra: – Coi chừng người ta thấy chết em. – Hì, anh canh hết rồi, không có ai đâu. – Thôi đừng anh, em sợ lắm. – Em ở nhà một mình hả? – Uhm, ba...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng


0 bình luận