Nhung mà Lăng Tiểu Bạch không biết là, lúc mà Lệ Đắc Nhân xoay người rời đi thì tiến vào tẩm điện của chính mình, đi lên vài bước, người nữ nhân này đã có tuổi rồi, người nữ nhân 28 tuổi đang cố gắng hít thở thật sâu để bình phục lại nhịp tim đang rộn ràng của chính mình.
Nữ nhân không biết tại sao, khi mà mình đối mặt với tên thái giám đó, tim của mình lại đập nhanh hơn, mà lúc trước cũng vậy, vẫn là nàng…
Nhớ lại người nam nhân của chính mình, đáy mắt đang có một ngọn lửa nhỏ của Lệ Đắc Nhân đột nhiên lại dập tắt:”Hừ!Từ sau khi chính mình sinh nữ nhi, người kia không thấy tới đây nữa!”
Trong nháy mắt, trái tim của người nữ nhân này bị vô số sự hận thù quấy rối, nhưng mà nghĩ đến lát nữa phải gặp hoàng hậu, Lệ Đắc Nhân vội vàng áp chế tâm tư của chính mình, kêu thị nữ thiếp thân của chính mình tới thu thập trang phục của chính mình.
…
Là một Hoàng Phi trong hậu cung, Lệ Đắt Nhân không cho phép mình thiếu lễ nghi cung đình, cho nên trên đường tới cung Khổng Ninh, chỉ có nàng và thị nữ thiếp thân của mình còn có Lăng Tiểu Bạch, ba người đi tới tẩm cung của Hoàng Hậu.
Sau khi đến cung Khổng Ninh, cung nữ ở cung Khổng Ninh dẫn Lệ Đắc Nhân đi gặp Hoàng Hậu, mà lúc này Lăng Tiểu Bạch cùng với thị nữ thiếp thân của Lệ Đắc Nhân bị tách nhau ra đến chỗ nghỉ ngơi của thái giám và thị nữ riêng.
Thái giám thì chỗ nghỉ ngơi đương nhiên toàn là thái giám, bọn họ đều là tổng quản của các phi tần khác, nếu mà làm được tổng quản cấp bậc này, chỉ cần chủ tử của chính mình không có mâu thuẫn lẫn nhau thì đương nhiên thái giám tổng quản không có ngu ngốc mà tự nhiên xung đột với nhau.
Mà Lệ Đắt Nhân trong hậu cung chỉ là một nhân vật râu ria mà thôi, cũng không có giống như những phi tần khác tranh thủ tình cảm, đương nhiên là không có sinh ra mâu thuẫn cùng với các phi tần khác.
Như vậy đương nhiên Lăng Tiểu Bạch cũng không có bị thái giám khác nhằm vào, cộng thêm Lăng Tiểu Bạch là một người xuyên không cho nên giỏi nhất chính là tán gẫu và thổi phồng lẫn nhau.
Cho đến tận đêm khuya, Lăng Tiểu Bạch cùng với thái giám tổng quản ở những cung điện khác tán gẫu trên trời dưới đất.
Lúc này ở bên ngoài có một thái giám đến thông báo với mọi người, nói là Hoàng Hậu triệu kiến đã xong rồi, những thái giám tổng quản này đi tìm chủ tử của mình mà trở về đi.
Lăng Tiểu Bạch thấy thế thì cũng dừng lại cuộc tán gẫu đang cao hứng với bọn thái giám này lại, tạm biệt bọn họ rồi sau đó rời đi, tới cung Khổng Ninh tìm được Lệ Đắc Nhân.
So sánh với nữ nhân đang đứng với trước khi vào cung Khổng Ninh, tuy rằng trên người vẫn đang mặc trang phục diễm lệ, nhưng sâu trong ánh mắt kia lại đang đau khổ và ai oán.
Nhìn thấy tình huống này, Lăng Tiểu Bạch vội vàng tiến lên phía trước hỏi nữ nhân:”Chủ tử, nhìn sắc mặt ngài không tốt lắm, đã xảy ra chuyện gì sao?”
Một mùi vị rất nồng đập vào mặt mình mà đến, Lệ Đắc Nhân tưởng là một người nam nhân xa lạ tới gần chính mình, theo bản năng mà lui về phía sau từng bước.
Nhưng khi nàng nhìn thấy rõ chính là tổng quản thái giám của chính mình đang tới gần, mới phản ứng lại, trong ánh mắt đang hoảng loạn đau khổ cùng với ai oán nháy mắt đã biến mất không thấy bóng dáng, khuôn mặt lại tiếp tục lạnh lùng nói:”Không có việc gì, chuyện không nên hỏi đừng hỏi.”
Nếu như nói trước đây Lệ Đắc Nhân nói chuyện như vậy với mình, Lăng Tiểu Bạch nhất định sẽ nhịn xuống, dù sao lúc ấy chính mình chỉ là một tên thái giám.
Nhưng bây giờ không giống nhau, chính mình đã luyện thành công càn khôn thuật, đã trở thành một người nam nhân, mà lúc này tính tình của Lăng Tiểu Bạch theo bản năng đã quay trở lại trước khi xuyên qua.
Bắt gặp một nữ nhân dám nói chuyện với mình như vậy, không khỏi trợn mắt nhướng mày, ngày cả nội công của mình theo bản năng cũng kích phát ra ngoài.
Nhìn thấy biểu tình của nam nhân như vậy Lệ Đắc Nhân hoảng sợ, trời sinh nam nhân là ở thế mạnh, nữ nhân ở thế yếu Lệ Đắc Nhân thấy hắn trợn mắt như vậy không khỏi hoảng sợ mà lui từng bước về phía sau.
Một lúc sau thì nàng đột nhiên nhớ đến, mình mới là chủ nhân còn người trước mắt chỉ là một tên thái giám nha!
Hơn nữa, trong nháy mắt chuyện gì đã xảy ra mà chính mình lại có loại cảm giác này. Cố gắng làm cho chính mình trấn tĩnh lại Lệ Đắc Nhân cẩn thận tiến lên phía trước một chút, trong mắt của tên thái giám này vừa phát ra một tia sáng chói mắt.
Trong lòng của nàng đột nhiên nảy sinh một chút nghi hoặc, nhưng mà nàng chưa kịp suy nghĩ cẩn thận, thị nữ thiếp thân của chính mình đã đi tới.