Chương 19

Xấu hổ... Kế Oanh Nhi muốn chạy trốn, nhưng mũi ͼhân vừa mới động, người xấu đã lập tức chặn lại rồi bế nàng lên. Ôn Trạm đi đến ghế dựa ngồi, tiểu cô nương ngồi trên đùi nam nhân, hai tay Ôn Trạm vòng ôm chặt đùi Oanh Nhi không cho nàng chạy trốn. “Lần trước để nàng chạy thoát, lần này còn muốn chạy? Trông ta ngốc lắm sao?” Ngữ khí của Ôn lớn nhân chứa ba phần khinh thường, bảy phần chê cười. Tiểu cô nương không muốn để ý đến hắn, nàng chơi xấu quay mặt sang bên khác, dù sao nàng cũng không nói câu nào, xem hắn định làm gì. Nhưng đã đến quỳ thủy thì nàng không thể ngồi thế này được. Vì sợ làm bẩn y phụccủa Ôn lão gia, nàng có chút lo lắng vặn vẹo cơ thể muốn rời khỏi đùi hắn, nhưng lại đột nhiên cảm giác dưới mông có thứ gì đó cứng cứng đang chọc vào mình, vì thế nàng cúi người xem nó là thứ gì. Ở giữa hai ͼhân của cha chồng, dưới trường bào không biết có gì mà nơi đó đã phồng lên thành một ngọn núi nhỏ. Oanh Nhi tò mò ấn một cái, Ôn Trạm lập tức hít sâu một hơi, cơ bắp trên tay hắn căng chặt, nam nhân nhíu mày thở dài. A Trong đầu Oanh Nhi đột nhiên lóe lên gì đó, đây còn không phải là cái thứ kia sao? Trước kia đánh nhau với Ôn Đình nàng từng dùng nắm đấm đánh con Trim nhỏ kia. Trên mặt tiểu cô nương lộ biểu tình ghét bỏ, nàng nhanh chóng rút tay lại, mông nhỏ cũng lập tức dịch ra muốn tránh xa thứ kia. “Sao thế? Oanh Nhi khinh bạc cha, sờ soạng nơi riêng tư của ta, mà giờ lại mang biểu tình bất mãn, lộ vẻ ċһán ghét là có ý gì?” Ai muốn sờ ngươi? Kế Oanh Nhi bĩu môi, nàng không cho hành vi trả đũa này của cha chồng là đúng. “Cha đã thủ thân như ngọc 34 năm, vật ấy kiên trinh trầm ổn, chưa từng bị người khác nhúng chàm... Chẳng lẽ như thế còn khiến con cảm thấy ấm ức?” Có ý gì? Oanh Nhi nhíu mày khó hiểu, mấy lời nói vô nghĩa này của cha chồng là đang nói thứ đó của hắn chưa từng bị ai chạm qua? Hắn cũng đã sinh con luôn rồi, chẳng lẽ vẫn còn chưa chạm vào nữ nhân? Rốt cuộc là nàng hiểu sai ý, hay là do Ôn Trạm nói hưu nói vượn để lừa nàng? Ôn lão gia vừa mới thổi phồng sự kiên trinh của mình xong, tay hắn lập tức dùng sức kéo nàng vào lòng, nam nhân dịu dàng dụ dỗ, “Oanh Nhi, sờ thêm nữa đi...” Lật mặt cũng nhanh thật Tiểu cô nương mím môi nhịn cười, gương mặt nhỏ sau lưng. Nàng không sờ, để hắn khó chịụ “Thật ke0 kiệt ” Ôn Trạm cắn lên cổ nàng một cái rồi liếm mút, khiến Oanh Nhi vừa đau vừa ngứa. Dục hỏa vừa mới bình phụclại bắt đầu có xu thế bốc cháy, mùi hươռg thoang thoảng trên người cha chồng khiến Oanh Nhi khó chịu vặn vẹo cơ thể, tay nàng nắm chặt vạt áo nam nhân không biết làm thế nào. Tay Ôn Trạm lại xoa mông nàng, một tay khác thì lặng lẽ ấn lên cặρ vú mà hắn đã thèm nhỏ dãi từ lâụ Nam nhân nắm lấy một bên vú mà xoa nắn cách lớp vải dệt, xúc cảm non mềm khiến hắn yêu thí¢h không buông tay. Phía dưới ngày càng ướt, Oanh Nhi thầm nghĩ không ổn, nếu cứ mặc kệ hắn chơi thế này, hôm nay hai người ¢hắc chắn không thể giữ tɾong sach. Nhưng nàng đang đến quỳ thủy, thiên thời bất lợi, không được... Tiểu cô nương không có bản lĩnh gì khác ngoài cắn người, nhân lúc bản thân còn một tia lý trí, nàng lập tức cúi đầu cắn ma͙nh lên trán cha chồng một cái. “A ” Ôn lão gia đau đến mức buông ra một bên vú, hắn sờ lên dấu răng trên trán. Đây đã là lần thứ ba nàng cắn hắn, lần này còn cắn trên trán, thật đáng giận Hai người cùng trợn mắt nhìn nhau, Oanh Nhi không hề lùi bước trước ánh mắt oán giận của cha chồng, hai tay nàng khoanh trước ngực để ngăn cản hắn sờ vú. Ôn Trạm tức đến mức suýt chút nữa định ấn nàng trên bàn mà cưỡng bức. “Con không chịu sờ ta, cũng không cho ta sờ, trên đời nào có cặp yêu đương vụng trộm nào thế này chứ?” “Thôi thôi, vậy con cứ lau sach vết bớt trên mặt, để ta nhìn xem ͼhân dung của tiên tử một cái là được.” Ôn lão gia mềm lòng, cuối cùng hắn vẫn không đành lòng làm tổn thươռg hay cưỡng ép nàng. Tiểu cô nương cũng không đành lòng, nàng dẩu miệng gật đầụ Oanh Nhi nâng tay xoa vết răng trên trán nam nhân, nàng e thẹn hôn lên môi hắn một cái như trấn an khiến Ôn lão gia cảm thấy ngọt ngào như được ăn mật. “Ta sai người mang nước lên, hôm nay tạm thời buông tha cho tiểu yêu tinh, lần sau ta ¢hắc chắn phải được sờ ” Ôn Trạm ngang ngược kiêu ngạo nói.
0 bình luận