Chương 4: Chủ nhân của mẹ

“Mẹ nghe được sao?” Tôi hỏi. “Vâng..” “Bây giờ mẹ đang trong trạng thái thôi miên đúng không?” “Vâng…” “Mẹ còn nhớ rõ điều kiện để vào trạng thái thôi miên sao?” “Vâng, muốn vào thì phải nghe mệnh lệnh con đặt ra…” Thành công! Tôi mừng thầm trong lòng, lúc này mẹ tôi đã tiến vào trạng thái thôi miên, tiếp đến tôi phải dẫn mẹ tôi vào sâu trong trạng thái thôi miên “Mẹ hãy nhìn bãi biển kia, có thấy nó thật đẹp không, nhìn thấy không?” “Ừ… thật đẹp quá… “ “Mẹ thật muốn xuống đó bơi lội một chút đúng không?”Tôi cười nói “Ừ.. Tôi muốn xuống bơi lội…” “Như thế, mẹ muốn xuống đó bơi lội đúng không? Nhưng trước tiên mẹ phải cởi đồ đã, đổi đồ bơi thì mới bơi lội được nha.”Tôi nhìn thấy hôm nay mẹ tôi mặc một bộ đồ đơn giản áo T-shirt và quần bò màu xám, nhìn đơn giản nhưng đầy sức sống. “Mẹ ở đây đợi, để con đi lấy áo tắm đến, mẹ muốn bơi lội như vậy thì làm sao lại thiếu đồ bơi đây?” “Vâng..”Mẹ tôi nói thì thầm, khuôn mặt vốn bình thường , đột nhiên hiện lên biểu cảm khổ sở giống như thật sự buồn vì không được xuống biển bơi lội vậy. Không lâu sau, tôi lên phòng ngủ của mẹ và ba lấy nội y của mẹ, mặc dù phương pháp thôi miên này đã khiến mẹ tôi tin tưởng là thật sự bơi lội được, nhưng để phòng ngừa tôi cũng đi lấy nội y cho mẹ, bây giờ không so được với lúc nãy , nhưng lỡ như đột nhiên mẹ tôi tỉnh dậy thì cũng sẽ lớn chuyện. Tuy nhiên, không thể để mẹ tôi khoả thân được, tôi cũng rất ngắm mẹ tôi mặc nội y. “Hiện tại mẹ có thể mở mắt ra, đứng lên và tự thay quần áo, nhưng phải giữ im trạng thái thôi miên, suy nghĩ trong đầu đang ở bãi biển có biết không?Mẹ cũng không muốn rời nơi yên bình như bờ biển này đúng không?” Tôi nói. Tôi rất muốn thay quần áo cho mẹ nhưng mà như vậy hơi nguy hiểm, sợ bỗng nhiên mẹ tôi tỉnh lại. Nghe xong mệnh lệnh của tôi, mẹ bắt đầu mở mắt, đứng lên. Tôi nhìn kỹ vào mắt của mẹ tôi, cặp mắt mê mang, đôi mắt vô hồn như búp bê, không có chút linh hồn nào trong đôi mắt ấy. Nhưng khi mẹ tôi đứng dậy, thì không bắt đầu động tác, lại lộ vẻ mặt khó xử, tôi thấy kì lạ bèn hỏi :” Sao vậy mẹ, tại sao không thay quần áo ạ?” “Con đang nhìn…” Một lúc lâu, mặt mẹ tôi ửng đỏ, thì thào trả lời. Đúng rồi, tí nữa thì tôi quên, dù gặp tình huống nào , tôi chưa ra mệnh lệnh thì mẹ tôi trong tâm vẫn nghĩ tôi là con của cô ấy, làm gì có trường hợp con đứng nhìn mẹ mình thay đồ được. Đương nhiên tôi không thể bỏ qua cơ hội này được, vì thế tôi đã tính kế:”Mẹ, con là con trai của mẹ có đúng không?” “Ừ….” “Không đúng, tôi không phải con trai của cô, cô nhớ nhầm rồi.”Tôi nói cứng rắn như đinh đóng cột. “Tôi nhớ nhầm?” Trên mặt mẹ tôi hiện đầy vẻ thắc mắc. “Đúng, tôi ngoài mặt là con của mẹ, chắc hẳn là mẹ rất yêu thương con, tin tưởng con, nghe theo mệnh lệnh con đề ra, nhưng tôi còn có một thân phận khác.”Tôi thấy mẹ biểu lộ đầy vẻ nghi ngờ, liền cười mờ ám, tiếp tục nói:” Tôi có một thân phận khác, trên bãi cát này là tôi sở hữu cô, toàn bộ thế giới trong bãi cát này là nằm trong tay tôi, bao gồm của cô, hiểu chưa?” “Sở hữu tôi….”Mẹ tôi lặp lại lời tôi nói. “Đúng, cô là đồ vật tôi sở hữu, chỉ cần đặt chân lên bãi cát này thì phải nghe theo mệnh lệnh của tôi, nếu không sẽ bị trừng phạt. Chỉ cần nghe theo mệnh lệnh của tôi thì cô sẽ được thoải mái và thả lòng.”Tôi vừa nói vừa cầm lấy điều khiển từ xa chỉnh lại máy điều hoà thành chế độ mát mẻ. “..Nghe theo mệnh lệnh…” “Tự nhiên mẹ lại vì con là con trai mẹ mà không chịu thay đồ trước mặt con, không nghe theo mệnh lệnh của con, hiện tại, con sẽ trừng phạt mẹ! Bây giờ mẹ bị ngọn lửa bao vây, rất là nóng , mẹ cảm giác được nhiệt độ nóng đó, đúng không hả? Cãi lời con thì sẽ phải chịu trừng phạt, muốn không bị thì hãy xin lỗi con và nghe lời mệnh lệnh con đặt ra.” Tôi trầm thấp nói. Tôi thay đổi nhiệt điều hoà liên tục khiến mẹ tôi cứ tưởng là đang ở trong địa ngục toàn là lửa với lửa , thiêu đốt hết mọi thứ. “Đừng mà… đừng mà..” Trong đôi mắt mẹ tôi đầy vẻ sợ hãi , vẻ mặt đau đớn, miệng không ngừng phát ra tiếng cầu xin.Trên cơ thể mẹ tôi bỗng nhiên đỏ ửng vì nghe lời tôi ám hiệu, đổ từng giọt mồ hôi, sau đó càng ngày mồ hôi càng đổ nhiều hơn, giống như mới vận động kịch kiệt gì lắm. “Mẹ rất đau đớn à?” Tôi nhìn phản ứng của mẹ tôi mà hài lòng. “..Đừng mà… Xin con….” Mẹ tôi đau đớn nói. “Lửa lớn như vật, nóng ghê gớm , sao mẹ không cởi quần áo ra? Cởi đồ ra thì mát hơn đấy?” Tôi nhẹ giọng hướng dẫn. “Nóng… Nóng quá…” Mẹ tôi không ngừng nói, cuối cùng mấp máy miệng, tự động cởi áo xuống lộ áo ngực bên trong. Tôi nhìn thật kĩ áo ngực của mẹ tôi, là màu trắng kiểu truyền thống ,mẹ tôi mặc đồ có chút bảo thủ, nhìn trên tay tôi là chiếc áo ngực màu đen tôi mới lấy từ trong phòng ngủ ra, đây là áo ngực ren màu đen. Tôi thầm nghĩ xấu xa nên phải hướng dẫn mẹ mặc lại áo ngực. “Cởi mỗi áo ra thì không thể mát mẻ được, phải cởi toàn bộ quần áo mới có thể mát mẻ một chút, tuy nhiên, nếu mẹ xin lỗi con, và hứa là sẽ nghe lời mệnh lệnh của con thì con sẽ làm ngọn lửa biến mất, để mẹ được thoải mái.”Tôi nhìn thấy mẹ cởi áo xong đứng im thì nói. “Đừng mà..” Mẹ tôi đau đớn lắc đầu. “Mau nhìn, ngọn lửa ngày càng lớn, càng ngày càng lớn, lập tức sẽ cháy tới nơi mẹ đứng, hãy nghĩ lại còn con của cô và chồng cô ở nhà sẽ đau lòng thế nào khi cô bị thiêu cháy đây. Đừng vì một chút sự xấu hổ của mình mà khiến mình chết có đáng giá không?Hãy nhớ đến gia đình của mình , mẹ à.” Tôi sát lại bên tai mẹ tôi nói. Quả nhiên, khi nghe tôi nhắc đến chồng và con, mặt mẹ tôi nghiêm trọng lại, cắn chặt môi dưới và chậm rãi cởi đồ của mình đi, lộ chiếc quần lót màu trắng, rồi mẹ tôi cởi nốt áo ngực và quần lót ra. Bây giờ , nhìn mẹ tôi xinh đẹp, quyến rũ đến không ngờ, cơ thể trắng nõn, không ngại ngần mà tôi nhìn cả cơ thể khoả thân của mẹ mình, đầu vú trắng hồng, không giống người phụ nữ đã sinh con chút nào,nhìn xuống phía dưới lông mu che thưa thớt không tài nào dấu lỗ nhỏ bên trong. Cơ thể mẹ tôi quá hoàn mỹ! Trong lòng tôi tán thưởng không thôi, thậm chí tôi muốn ngay bây giờ thưởng thức cơ thể mẹ tôi ngay lập tức , nhưng tôi nghĩ đến kế hoạch liền nhẫn nhịn, nếu bây giờ tôi làm với mẹ thì ngay lập tức mẹ tôi sẽ tỉnh lại và lúc đó sẽ không nhận mẹ con với tôi nữa. “Thật tốt, mẹ mau nhìn đi, đã cởi toàn bộ quần áo rồi, thì còn xấu hổ gì nữa, con rất hài lòng, bây giờ con ra lệnh mẹ hãy xin lỗi con thì con sẽ khiến mẹ thoải mái.”Tôi nói trầm thấp. “Đúng… xin lỗi..”Sắc mặc mẹ tôi ửng hồng nói ra. “Xin lỗi chuyện gì? Mẹ phải nói là xin lỗi chủ nhân, tôi không nên phản kháng mệnh lệnh của chủ nhân, từ nay về sau, tôi Nhật Lam, chỉ cần còn ở trên bãi cát này thì sẽ nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân, đã hiểu chưa?” Tôi bất mãn nói ra. “Xin lỗi …. Chủ nhân, tôi không nên phản kháng mệnh lệnh của chủ nhân,… từ nay về sau, tôi Nhật Lam, chỉ cần còn ở trên bãi cát này thì sẽ nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân…” Mẹ tôi do dự một chút, sau đó chậm rãi lặp lại lời tôi/ “Đúng vậy, rất tốt, bây giờ mẹ cảm thấy rất thoải mái.”Tôi cầm lấy điều khiển từ xa chỉnh lại điều hoà, hơi gió mát lạnh phả vào mặt mẹ tôi, lập tức mẹ tôi thoải mái đến rên rỉ ra tiếng, vì nghe lời tôi nói, mẹ tôi cảm thấy cơ thể rất thoải mái, thân thể yếu đuối không ngừng run rẩy, đôi mắt mê mang , môi hồng khẽ hở chảy từng giọt nước miếng xuống đất. Hiện tại mẹ tôi đã hoàn toàn nghĩ mình đang ở trong bờ cát, và tôi chính là chủ nhân của mẹ.
0 bình luận