Ngoại trừ dùng miệng và lưỡi, hai tay của Võ Tùng Quân cũng không có rảnh rỗi, tay trái ôm eo nhỏ nhắn của Đặng Mỹ Trân, tay phải vuốt ve lưng ngọc trơn bóng của bà ta, rồi từ từ thăm dò vào trong mảnh nội y bó người kia, xong nhích xuống đặt lên mông có mười phần đàn hồi kia, sau đó vừa xoa vừa bóp, vừa ấn vừa véo. – Uhm… Tùng... Tùng Quân... Sao em lại gọi người ta là dì nữa rồi uhm. Uh… Đặng Mỹ Trân loáng thoáng cảm thấy quá bạo rồi,...