– Cậu nói bậy cái gì vậy…, cái gì thích với không thích hả? Lời nói của Trương Ngọc Yến có chút bối rối, không dám nhìn vào Võ Tùng Quân. Ánh mắt của Võ Tùng Quân chứa chan tình cảm, nhưng lại ngang ngược, đó là loại dục vọng chiếm hữu mãnh liệt đủ để làm con mồi của cậu ta run như cầy sấy. Võ Tùng Quân thu hồi ánh mắt nhìn trộm của mình rất đúng lúc rồi làm bộ rất đau lòng, nói: – Hây, tôi còn nghĩ dì Trương…dì thích tôi ha? Dù biết rõ...