Mượn Giống (Ver 2)
Tô Mã Lệ
Chương 97
Hai tháng nay Chu Đạc gần như đem hai chữ “bất mãn” viết lên mặt, sắc mặt u ám suốt ngày khiến anh ta sợ muốn chết. Hứa Cương lắc đầu "Không ¢hắc." "Tại sao?" Dương Vũ không nhịn được than thở "Gần đây tôi mặc quần áo giúp anh ấy, ngay cả thở cũng không dám. Lần trước tôi đi ngang qua cửa hàng thịt nướng, trên người dính một ít mùi thịt nướng, tới lúc về anh ấy chỉ liếc mắt nhìn tôi một cái, vậy mà da gà trên người tôi lập tức nổi lên. Tôi còn...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận