Chương 15: Ni cô trung niên xinh đẹp.

Nghĩ tới đây, Võ Tùng Quân không khỏi nhìn về phía ni cô trẻ tuổi xinh đẹp kia, chỉ thấy mặt mũi cô ta thanh tú mềm mại như trăng non sáng ngời, mắt phượng và lông mày lá liễu, toát lên vẻ cuốn hút độc đáo của người con gái trưởng thành. Lúc này cô ta đang mặc một bộ đạo bào rộng rãi, một đôi chân dài hơi tách ra, cặp đùi tròn trịa hoàn mỹ nâng đỡ vòng eo đẫy đà, ở phía trước là ngực của cô ta, một đôi nhũ to lớn không gì sánh bằng, nó kích thích mạnh vào ánh mắt của Võ Tùng Quân. Trước ngực cô ta là một đôi vú trắng nõn mà cao vút, chống đẩy lên lớp quần áo, nó rung động nhẹ nhàng theo từng nhịp thở của cô ta, nó dường như có sự sống vậy, lung lay ở trước ngực ni cô. Lông mi của cô ta dài và cong giống như trăng khuyết trên bầu trời, cùng một đôi mắt xếch linh động như nước, lúc này lại lộ ra vẻ cuốn hút. Từ bên ngoài nhìn vào, cô ta chỉ mặc áo bào thường, nhưng cái đỉnh núi khổng lồ của cô ta không có dấu hiệu chảy xệ chút nào, ngược lại càng giống của thiếu nữ còn xuân, nó dựng đứng, cao ngất. Ni cô xinh đẹp thấy Võ Tùng Quân chú ý thấy mình đang nhìn cậu ta, biết rằng cậu ta đã biết cô phát hiện ra hành vi vuốt ve thiếu phụ xinh đẹp của cậu ta, cho nên cô ta không khỏi đỏ mặt, nhướng lông mày liễu, trừng mắt nhìn cậu ta một cái, rồi xoay người đi vào hậu viện. Võ Tùng Quân đi theo sát, nhưng tiểu ni cô lại không thấy bóng dáng nữa, mà chỉ có một ni cô trung niên đang muốn từ cửa sau bước vào chính điện của miếu Quan m. – Này! Tiểu thí chủ… Ni cô trung niên kia liếc mắt nhìn thiếu niên xa lạ, rồi đôi mắt đẹp chợt chớp động một cái, để lộ ra vẻ kinh ngạc khó hiểu, giống như đột nhiên gặp lại người quen mà mình đã lâu rồi chưa gặp mặt, sau đấy, bà ta điều chỉnh nét mặt trở lại vẻ ôn hòa, – Nhìn tướng mạo của tiểu thí chủ nghiêm trang, ngoại hình phi phàm, không biết người tới đây để du sơn ngoạn thủy hay là thắp hương cầu nguyện hay là tham gia thiền định dài? – Sư thái quá khách sáo rồi! Không biết nên xưng hô với sư thái với pháp danh là gì? - Bần ni Diệu m! – Pháp danh nghe thật hay, như nghe âm thanh của thần tiên! – Tiểu thí chủ quá khen rồi! Tiểu thí chủ vẫn còn chưa trả lời câu hỏi của bần ni? - Không giấu gì với sư thái, vừa rồi tôi mới thấy một chị gái ni cô xinh đẹp đi vào, muốn hỏi chị ấy tên gì mà thôi! – Đã bước vào cửa Phật, còn cần gì để ý tới sắc đẹp? Sắc tức là không, không tức là sắc, trước mặt Quan m Bồ Tát, tiểu thí chủ sao lại quấy nhiễu tu thiền? - ni cô trung niên chấp hai tay vào nhau, cúi đầu, nhẹ giọng khuyên nhủ. – Sư thái trách rất phải, xin thứ cho con trẻ người non dạ, tuổi trẻ hoang đường, chỉ là tối hôm qua con mơ thấy Quan m Bồ Tát báo mộng cho con nói con có duyên chưa dứt ở nơi miếu Quan m này, cho nên hôm nay đặc biệt tới cầu nguyện nối duyên! Võ Tùng Quân chắp tay làm trò, nửa thật nửa giả, giải thích. Ni cô trung niên đang nói tới đây thì người khẽ run rẩy, trong lòng thở dài không thôi, chẳng lẽ Bồ Tát thật sự hiển linh, lẽ nào trần duyên chưa dứt sao? Hơn nữa, ban đầu thoạt nhìn qua thiếu niên này, bà ta gần như có thể kết luận thiếu niên này có tám chín phần mười là con của Bùi Sở Khanh và Võ Ngọc Hằng, hai mươi năm trước bà ta và Võ Ngọc Hằng cũng là bạn thân rất thân, và con gái của bà cũng là do Võ Ngọc Hằng lén đỡ đẻ đấy. Tối hôm qua bà nằm mộng thấy Võ Ngọc Hằng, hôm nay lại nhìn thấy thiếu niên này, giống như nhìn thấy bạn thân tốt của mình. Cậu ta đến miếu Quan m theo một điều kỳ diệu, hơn nữa còn tình cờ gặp Như Ngọc, càng không ngờ là vừa gặp đã yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên, hay là Quan m Bồ báo mộng ám chỉ con gái cưng của bà và thiếu niên này có duyên từ kiếp trước và kiếp này sẽ nối lại? – Mạo muội xin hỏi tiểu thí chủ họ gì? – Con tên là Võ Tùng Quân! – Võ… Tùng Quân... Đôi mắt đẹp của Diệu m sư thái chớp động, lại nhìn lên nhìn xuống đánh giá thiếu niên này, rồi lại thì thào, lẩm bẩm một mình, biết thiếu niên này có lẽ là con trai của bạn thân Võ Ngọc Hằng. Võ Tùng Quân thấy vị sư thái này có ngoại hình thoạt nhìn chắc là trạc ba mươi tuổi, tuy người mặc đạo bào, nhưng trên người lại toát lên khí chất sang trọng, tao nhã, trên mặt là nụ cười hiền lành, hai mắt sáng ngời long lanh, cái mũi cao nhọn, đôi môi hồng nhuận, bả vai mảnh khảnh, cặp ngực có hơi rủ xuống, vòng eo cũng hơi mập mạp, nhưng toát lên vẻ quyến rũ của người đàn bà trưởng thành, cách ăn nói nhã nhặn có duyên, cử chỉ như một quý tộc. Võ Tùng Quân chú ý đến dáng người và cử chỉ lời nói của sư thái, phát hiện hình dáng của bà ta rất giống với ni cô trẻ vừa rồi, đặc biệt là ánh mắt của họ, trông giống nhau như đúc, điều duy nhất làm cậu ta tò mò là tuổi của sư thái.
1 bình luận

avatar Kim L:

27 ngày trước

Hay

Chương 1: Khởi nguồn mọi thứ