Cơ thể mỏng manh trong tay Võ Tùng Quân khẽ run lên vì sự đụng chạm của cậu ta, trên trán mỹ nhân như hoa đào bị tình dục thúc giục mà đỏ bừng bừng.
Đột nhiên, cậu ta dùng hai ngón tay xoa nhéo đầu vú còn chưa nhô ra của cô ta, sóng điện xuyên thấu từ quả cậu đào ấy đến tận sâu trong trái tim thiếu phụ xinh đẹp.
- Ưm… a….
Lê Tuyết co người lại, một tiếng rên rỉ thoát ra khỏi miệng, khoái cảm nhột nhạt trong lồng ngực khiến cô ta không thể kiềm chế được. Đầu vú nhạy cảm, dưới sự đùa giỡn lão luyện tinh vi của nam thanh niên lạ mặt, hết đợt này đến đợt khác Lê Tuyết bị điện giật bắn vào người.
Cô ta bị âm thanh của mình làm cho giật mình, vội vàng lấy tay che cái miệng nhỏ nhắn lại, xấu hổ vùi mặt sâu vào trong ngực, không thể tin được âm thanh khiến người ta nghe xong phải đỏ mặt lại phát ra từ chính miệng mình.
Võ Tùng Quân cảm thấy thích thú trước phản ứng của cô ta, cúi mặt thì thầm vào tai cô ta:
- Chị đúng là một người đẹp chân thật và nhạy cảm. Đừng ngại, điều đó có nghĩa là chị thích tôi chạm vào chị như thế này...
Tai của Lê Tuyết đỏ ửng do luồng khí nóng cậu ta thổi vào khi cậu ta nói, mà đôi tai nhỏ đỏ ửng đó lại khiến cho cậu ta không thể nhịn được phải thè lưỡi ra và liếm vào vành tai của cô ta.
Tay nắm lấy vú của cô ta, trượt xuống eo cô ta, di chuyển đến phía trước, nới lỏng váy của cô ta ra một chút, đặt tay lên bụng cô ta và đưa những ngón tay vào nơi ấm áp và êm ái giữa hai chân của cô ta.
Lê Tuyết không ngờ cậu ta lại dạn dĩ đến vậy, dù lẫn trong đám đông sẽ không ai có thể để ý đến động tác của họ, nhưng nếu bị nhìn thấy thì sao đây?
Toàn thân căng thẳng, kẹp chặt chân lại, cô ta đỏ mặt nhìn xung quanh đám đông ồn ào, may mà không ai để ý đến họ.
Cô ta quay đầu lại, mắt long lanh nhìn cậu ta.
- A... đừng…
Từ sâu trong cổ họng của Lê Tuyết phát ra sự cầu xin gần như không nghe được.
Khi lực chú ý tập trung vào cuộc tấn công từ phía sau, thì tay phải của chàng trai lạ đã lẩn vào bụng dưới của Lê Tuyết, chạm đến mép quần lót, vuốt ve cái bụng mịn màng và trơn bóng của Lê Tuyết, và thăm dò vào vùng bí mật của cô ta.
cỏ.
- Nơi đó... Tuyệt đối không được…
Lần này Lê Tuyết thực sự bị sốc, cô ta gần như dùng hết sức nện vào ngực chàng trai xa lạ, thoát khỏi vòng tay của cậu ta, và lẫn vào đám đông chạy trốn mất dạng.
Võ Tùng Quân "Ui da" một tiếng thì đã bị đánh bay, dành phải trơ mắt nhìn thiếu phụ xinh đẹp lắc cặp mông đẹp đi mất dạng, quay đầu lại liền thấy một ni cô đang yên lặng nhìn mình ở trong góc.
Khuôn mặt xinh như ngọc nhã nhặn lịch sự nở nụ cười dịu dàng, đôi mắt sâu thẳm giống như ánh sao lấp lánh, huyền ảo động lòng người, thân hình cao thẳng uyển chuyển vô song, như có một bầu không khí mơ màng thực sự lưu chuyển quanh bóng đen xinh đẹp, mặc kệ Võ Tùng Quân có mở to mắt như thế nào, cũng không thể nhớ được khuôn mặt xinh đẹp của cô ta, thật thần kỳ.
Ni cô này khoảng chừng hai mươi tuổi. Chiếc áo choàng rộng bị gió núi thổi sát vào người, vẽ nên một đường cong tuyệt mỹ. Mái tóc đẹp của cô ta tung bay trong gió, trông vô cùng quyến rũ... cô ta trông thật xinh đẹp, vậy mà làm một ni cô, đây là một mất mát rất lớn đối với đàn ông. May mắn thay, tóc của cô ta không bị cạo sạch, cô ta chỉ mặc một chiếc áo choàng của nữ tu, nhưng mặc dù chỉ mặc một bộ đồ có thể được sử dụng như một bộ đồng phục vậy mà cô ta đã hấp dẫn như vậy rồi. Hả? Đồng phục hấp dẫn? Chết tiệt, sự cám dỗ của bộ đồng phục ni cô này thực sự rất kích thích. Võ Tùng Quân ánh mắt đều tập trung vào ni cô xinh đẹp đó, càng nhìn càng thấy ni cô càng yêu kiều diễm lệ, hai ngọn núi Ngọc Nữ đầy đặn tinh xảo trước ngực khẽ run lên, làm cho Võ Tùng Quân ánh mắt nhìn cũng thẳng.