Chương 22

Nhiếp Thư Diêu không biết Hứa Cương có để ý hay không nhưng lúc này cô xấu hổ đến mức gần như không dám nhìn ai, đứng trước thang máy cũng không dám ngẩng đầu lên và cứ nhìn chằm chằm xuống đất cho đến khi Hứa Cương đưa cho cô một cốc nước ấm. “Cám ơn…” Khi nói chuyện giọng cô vẫn có chút khàn khàn như trước. Hứa Cương bảo cô đợi một lát, anh ấy đi đến phòng trà lấy một hộp viên ngậm trị đau họng đưa cho Nhiếp Thư Diêụ Anh ấy không nói gì...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận