Harem: Phong Lưu Nhất Thế Gian
Super Dragonite
Chương 9: Hai người phụ nữ xinh đẹp (1)
Ở trong viện, bức hình phong được chạm khắc trang sức bằng vàng, các bức chạm khắc chữ thư pháp cũng rất thanh nhã. Hai bộ bình phong, mỗi độ khắc bốn tranh bốn bình, thu thập được chữ viết tay của danh nhân nổi tiếng của các triều đại trước đây như Lưu Mễ Phất, Đổng Kỳ Xương, Lưu Dung và các thế hệ danh nhân khác,... Và tất cả bản khắc tay đều rất tinh xảo.
Hai năm nay từ mẹ nuôi Đặng Tú Nguyên tôi đã học hỏi được rất nhiều cách nhìn người ở Viêm Đô, Võ Tùng Quân ung dung đứng ở một bên ở trong đám người và thưởng thức cuộc sống trăm hình vạn dạng, tự nhiên phát hiện mấy nhân vật như hạc đứng giữa bầy gà, vì không giống người thường.
– Oa, chị dâu, hôm nay có rất nhiều người đến đây nha!
Tôi thấy rất nhiều người ra vào ở bãi đất trống trước cổng miếu, có đủ loại ô tô đỗ trong bãi xe, đi vào trong miếu, lại thấy một dòng người vô tận.
– Đúng vậy. Hiểu Mẫn, em đặt đồ lên bàn trước đi.
Một người phụ nữ đẹp đang nhìn Bồ Tát, quỳ trên bồ đoàn thành kính cầu bái, lại bảo người bên cạnh.
– Vâng, chị dâu.
Sau khi thiếu nữ trả lời, cô ấy đặt nến thơm và trái cây lên bàn phía trước, sau đó thắp hương và đưa cho chị dâu. Bộ váy màu trắng nhã nhặn kết hợp với đồ trang sức màu xanh lá cây, có vẻ vừa thuần khiết vừa trang trọng, dáng người linh động làm cho người ta cảm giác được một loại thoải mái hòa vào thiên nhiên. Ba ngàn sợi tóc xanh mảnh mai mà lại mềm mại, tuy chỉ được chải đơn giản một chút, nhưng qua sự giản dị lại toát lên vẻ quyến rũ khó tả.
Cô ấy có một đôi mắt nước sáng ngời mà trong suốt, vừa sâu thẳm vừa đen láy, ẩn chứa sự khôn ngoan khó tả. Cái mũi, cái miệng nhỏ nhắn, miệng anh đào chưa tô son nhưng vẫn đỏ động lòng người, những đường nét trên khuôn mặt dường như rất bình thường lại tạo nên vẻ đẹp của làng nước tĩnh lặng. Cùng với làn da trắng như ngọc, sáng như vầng trăng sáng trong nước tĩnh lặng, vẻ đẹp thuần khiết như pháo hoa rơi xuống trần gian. Sự dịu dàng của thiếu nữ đài các kết hợp với sự linh động của thiếu nữ lanh lợi, đẹp đến mức làm cho người ta không thể tìm thấy khuyết điểm nào.
Sau khi nhận hương, thiếu phụ xinh đẹp tiến lên tìm chỗ trống quỳ xuống, đem tâm sự cùng nguyện vọng trong lòng của mình ngầm nói với Bồ Tát.
Sau khi cắm hương vào lư hương, thiếu phụ xinh đẹp liền đi ra ngoài, đứng ở cửa, lẳng lặng đứng ở bên ngoài nhìn tượng Bồ Tát hiền lành ở trên điện, ngửi thấy mùi nến và hương nồng nàn trong không khí. Mỗi lần trở lại miếu, trong lòng cô ta tự nhiên sẽ cảm thấy bình thản, tĩnh lặng.
Tôi lại nhìn thấy thêm một người phụ nữ xinh đẹp quen mắt đang đi đến, lần đầu tiên nhìn thấy người phụ nữ quen quen này Võ Tùng Quân đã dựa vào trái tim "nóng bỏng" của mình để cảm nhận được sự đoan trang, quyến rũ của bà ta, cái này không phải là do quần áo và thần thái biểu hiện ra bên ngoài, mà là một loại cảm giác, một loại cảm giác từ trong nội tâm Võ Tùng Quân, nó rất vi diệu.
Thoạt nhìn thì người phụ nữ trông quen thuộc này có lẽ trạc tuổi với dì Bùi Ngọc, khoảng ba mươi sáu ba mươi bảy tuổi, nhưng bà ta không cao bằng dì Ngọc, cũng chỉ khoảng một mét sáu mà thôi, khẳng định không tính là người phụ nữ 'cao', nhưng cũng không tính là thấp, đặc biệt là dáng người của bà ta, cân đối thướt tha xinh đẹp, uyển chuyển yểu điệu lại làm cho người ta cảm thấy bà ta đầy gợi cảm, loại phụ nữ này khi ghép đôi thì bà ta sẽ không để đàn ông bị áp lực về chiều cao, nhưng khuôn mặt của bà ta lại xinh đẹp động lòng người như vậy, đàn ông cưới được phụ nữ như này làm vợ sẽ là người rất hạnh phúc, tôi thấy tóc mây của người này búi ra phía sau, dáng vẻ có hơi lười biếng như tia nắng mỏng manh, như bài đồng dao nhẹ nhàng, tao nhã mà điềm đạm, tóc ở phía trước được vén ra sao tai, để lộ ra đôi má phấn như ngọc tựa son, khuôn mặt không tỳ vết đẹp đẽ, như ngọc, mượt mà nhu hòa, làm cho người ta có một loại cảm giác bà không nói như mà cũng như cười rồi, đôi mắt ngân ngấn như nước trong veo, thật hút người. Khi bà ta nhìn chằm chằm vào bạn giống như hai đầm xanh sâu thẳm của mùa xuân đang phản chiếu bóng của bạn và hơi thở của mùa xuân bay ra làm cho lòng người thoải mái, sảng khoái như đứng trong gió mùa xuân.
0 bình luận