Thằng Tí

Kabuto

Chương 68:

Tôi mặc những lời rên xiết năn nỉ của chị vẫn tiếp tục tấn công bằng lưỡi vào ngay trung tâm điểm và mút liếm bằng hết những nước nhờn nóng hổi trong lồn chị tra ra. Tới một hồi tôi thấy chị như muốn lả người ra rồi tôi mới từ từ ngồi dậy banh chân chị ra lấy con cặc căng cứng như khúc củi của tôi đẩy nhè nhẹ vào mồng đóc của chị mà đi lên đi xuống, chị như muốn điên cứ hãy hãy mu lồn lên miệng rít từng hồi: – Để vô đi Tí, để vô đi Tí chị chịu hết nổi rồi… Để chị rên la van vỉ thêm một hồi nữa tôi mới bất thần nhấn mạnh con cặc tôi tuốt vào trong sâu rồi nhồi lên nhịp xuống tơi bời. Chị Tân Huê lúc đó chẳng còn biết gì nữa cứ như con thú trúng đạn lồng lộn lên mà hưởng thụ. Mắt chị đờ đẫn ra, tay chân quờ quạng không còn tự chủ nữa. Rõ ràng là chị đã hưởng đến tận cùng của lạc thú, sự thèm khát ấm ức của chị hơn cả năm nay bây giờ được thể hiện rõ ràng. Cứ thế tôi tiếp tục với chị thêm một hai lần nữa, người chị nhũn ra như trái chuối mà vẫn cố níu lấy tôi như chẳng muốn rời. Trước khi ngủ vùi chị còn ôm cứng lấy tôi nói: – Tí ơi! Sướng quá đi em ơi… mai mốt em đi dạy rồi nhớ thỉnh thoảng về thăm chị nghe em. Và tụi tôi đã đi vào giấc ngủ trong trạng thái cơ thể mệt nhoài, thỏa mãn vô cùng tận. Sáng hôm sau tôi mở mắt ra thì đã gần tám giờ. Lật đật tầm rửa xong là tôi dông thẳng ra bến xe để đón Nga. Chờ đợi cũng khoảng hơn nửa tiếng thì Nga đến. Bước ra khỏi xe Nga đưa tay vuốt tóc mắt dáo dác nhìn quanh kiếm tôi, nhìn cử chỉ Nga lúc đó thật dễ thương và đẹp vô cùng. Sáng nay Nga mặc quần tây áo kiểu màu mỡ gà nhìn thật dễ thương. Tôi tiến sát lại đón Nga thì Nga có vẻ như mắc cỡ, dang dang ra xa và nói nho nhỏ vừa đủ cho tôi nghe: – Có bà Năm Hớn đi chung xe đó, Tí coi chừng bả biết tụi mình hẹn nhau đó. Nói xong Nga quay lưng đi về hướng chợ để mặc tôi đứng nhìn theo. Lựng khựng mất một hai giây tôi mới lững thững bước theo Nga. Chợ quận buổi sáng thật đông, dân ở chung quanh quận đổ về đi chợ thật nhiều nên không khí rộn ràng náo nức quá chừng. Tiếng rao hàng, tiếng mời gọi vang vang cả một góc phố. Tôi theo Nga đi vào phía hàng bán vải. Thấy tôi lại gần Nga nói nho nhỏ: – Bà Năm Hớn bả nhiều chuyện lắm đó, buổi sáng bả đi chung xe với Nga bả nói nhiều quá trời, bả mà biết chuyện tụi mình thì chết với bả. Tôi nhìn quanh quất không thấy bà Năm Hớn đâu cả nên mạnh dạn nói chuyện với Nga và phụ Nga lựa vải. Sau khi mua vải xong tôi dẫn Nga lại cửa hàng bán sơn ở cuối chợ để mua sơn và cọ lông. Sau khi mua đầy đủ các thứ cần thiết Nga hối tôi ra bến xe để về lại làng. Để hoãn binh kéo dài thời gian ở quận tôi bèn than đói và đề nghị Nga vào tiệm hủ tiếu ba Tàu ở góc chợ ăn. Sau một giây ngần ngừ Nga gật đầu không nói năng gì lẳng lặng đi theo tôi vào tiệm hủ tiếu. Ngồi trong quán tôi thấy Nga thật đẹp, cử chỉ, cách ngồi, cách ăn của Nga thật chững chạc và tỉnh táo đầy vẻ tự tin khác hẳn với Mận và Đào, hai cô bé này đi giữa đám đông hay ngồi ăn trong quán tiệm thường tỏ ra e dè, ngượng ngập lúng túng thiếu tự nhiên. Sau khi ăn xong tôi nhìn đồng hồ thấy mới chỉ có mười một giờ nên kiếm cách giữ Nga lại và đưa Nga về nhà ông Tư. Hồi đau Nga không chiu đi nhưng sau nghe tôi nói chỉ ghé một chút rồi đi ngay nên Nga miễn cưỡng đi theo. Nhà ông bà Tư buổi sáng không có ai ở nhà cả, nên tôi dẫn Nga hiên ngang đi vào nhà như nhà của mình vậy. Tới trước cửa Nga có vẻ lựng khựng không muốn vào nên kéo tay tôi dừng lại nói: – Thấy ghê quá à Tí, nhà người ta mà mình vào làm chị? Tôi vội vàng trấn an: – Nhà ông bà Tư bây giờ không có ai ở nhà hết, ông mắc ngoài đồn, bà bán ngoài chợ, nhà trống trơn không còn ai cả Nga đừng sợ. Nói xong không đợi Nga phản ứng tôi nắm tay Nga kéo vào nhà và kéo thẳng lên gác. Nga chống cự lấy lệ và chạy theo tôi te te. Vừa bước chân vào trong căn gác là tôi đã ôm cứng lấy Nga, hai tay tôi sờ soạng khắp thân thể Nga làm Nga quýnh quáng rên lên từng hồi miệng lấp ba lắp bắp nói không thành tiếng: – Tí ơi! Tí làm gì thấy ghê vậy, cho Nga về đi Nga sợ lắm…
0 bình luận