Thằng Tí

Kabuto

Chương 47:

Anh Nghĩa đẩy Minh Hạnh quỳ xuổng cạnh thành giường. Chị Nghĩa với tay ôm lấy đầu Minh Hạnh kéo sát vào háng mình. Chân chị dang rộng, lồn chị đợi chờ. Minh Hạnh hơi khựng lại, có lẽ vì mùi lồn trong cơn nứng loạn xông lên dữ dội vào mũi cô bé. Tôi thấy lỗ lồn chị Nghĩa đỏ hoe, trớt nhẹp cách miệng Minh Hạnh có mấy phân tây. Chị Nghĩa bảo: – Nào, mau đi em. Ngậm đi em, Bú chị mau đi em. Minh Hạnh cúi xuống, đôi môi nàng dí sát vào mép lồn, từ từ đẩy lên đẩy xuống. Mới đầu Minh Hạnh còn ngập ngừng e ngại, nhưng sau khi bú liếm chừng 5, 7 phút cô nàng có vẻ hưởng thụ tận tình. Nàng ấp mặt vào lồn, đôi môi há ra, vừa bằng chiều dài của hai cái thẹp lồn, lưỡi nắm trong lỗ lồn, đầu mũi chạm vào đầu hột le. Trong tư thế cân bằng đó, Minh Hạnh hít một hơi dài rồi mặt nàng bắt đầu xoay tròn. Xoay vòng vòng. Khuôn mặt nàng áp sát vào lồn chị Nghĩa, mũi, môi, miệng Minh Hạnh đều làm việc một lượt. Trông nàng như háu đói, thỉnh thoảng nàng phải ngửa cổ ra để lấy một vài sợi lông lần dính ở miệng. Minh Hạnh bú mê man, đưa tay lên ôm vòng eo chị Nghĩa kéo ghì xuống, làm như cố bú được chút nào hay chút đó. Nàng lại ngẩng mặt lên, ngắm lồn chị Nghĩa một chút, hai bàn tay ép lồn lại cho lồn chị Nghĩa dài ra, trông như cái lá tre. Mồng đốc chị lồi lên, hai môi lồn khép chặt, dâm khí nhiễu ra từng giọt, Minh Hạnh đưa đầu lưỡi len lách giữa hai môi lồn khép chặt đó, rọc lên rọc xuống như rọc sách. Nàng há rộng miệng, đưa hết cả lưỡi ra, đầu lưỡi nhọn hoắt cứ rọc mãi giữa hai khe lồn, nàng lại xoay tròn đầu lưỡi nơi đầu hột le làm chị Nghĩa như điên dại tay chân quắp lại, chị rên la, chị vặn người, người chị trườn hẳn lên giường, Minh Hạnh bò lên theo, chị Nghĩa rít lên từng hồi: – Em ơi! Hạnh ơi! Em bú chị sướng quá. Bú nữa đi em… Bú mạnh đi em… ơi… Chị chịu hết nổi rồi… Chị sắp ra đây mặt em nè. Chị quằn quại, người cong lên cụp xuống, trườn mãi như chạy trốn, Minh Hạnh tấn công dữ dội không buông, nàng ngoạm luôn cả thẹp lồn, nàng cắn luôn cả mòng đóc. Như ma đói, nàng ngoạm, nàng liếm, nàng cắn liên hồi làm chị Nghĩa la lạc cả tiếng. Chẳng biết Liên và Mai nghĩ sao chứ phần tôi thấy cảnh Minh Hạnh quỳ gối, cúi đầu, chổng mông mà bú chị Nghĩa thì tôi chịu hết nổi. Các dây thần kinh trong người tôi muốn bung vỡ, đầu cặc tôi nảy bần bật. Liên và Mai thì thầm bên tai tôi: – Thôi… Tí à… Tụi mình về phòng đụ nhau có hơn không. Dòm họ làm mấy cái đó tụi em nứng lồn thấy mồ. – Tôi cũng muốn về liền, nhưng lại tò mò muốn xem đến hồi kết cục, nên bảo Liên và Mai: – Kệ, ngó chút đi mà. Biết đâu Tí học được chút nghề rồi mới có thể phục vụ cho hai cô tận tình được chứ. Mai ngúng nguẩy: – Mấy người đó chắc chơi suốt đêm quá. Mình về phòng cho rồi. Liên gạt đi: – Thôi kệ, ráng ở lại xem chút nữa đi. Ai chơi nổi suốt đêm. Nãy giờ hai chập rồi đó. Hay bà nứng quá thì về móc lồn một mình đi. Kệ cho hai cô nàng thì thào, lẩm bẩm, tôi vẫn lõ mắt ra ngó, Tay vẫn níu chặt vào cành cây, trán và mép tôi lấm tấm mồ hôi hai con ngươi tôi nhức nhối vì Minh Hạnh phô bày những thứ độc đáo nhất của nàng. Bộ mông tròn, cặp đùi thuôn, lồn chổng ngược đang ngập ngừng, lỗ đít túm lại mở ra từng hồi theo cơn lốc bú. Anh Nghĩa đứng ngó nãy giờ cũng chịu không nổi nữa nên anh cũng nhảy lên giường, cầm cặc ấn vào lỗ đít Minh Hạnh. Tôi thấy Minh Hạnh ngẩng mặt quay lại, nét đau đớn hiện rõ. Chị Nghĩa lại gịt đầu Minh Hạnh xuống, hổn hển: – Em… Bú chị tiếp đi… chị sắp ra rồi… Bú đi… Bú đi… Chị co chân lên, khoanh tròn làm thành một cái gông trên cổ Minh Hạnh, cô nhỏ bị khóa chặt cổ trong háng chị Nghĩa. Anh Nghĩa quỳ thân, chày của anh giã dập dồn vào lỗ đít Minh Hạnh. Anh lại vòng tay xuống, hai mu bàn tay chắp lại với nhau, bốn ngón tay trỏ lẫn ngón giữa chĩa thẳng thọc vào lồn Minh Hạnh mà thụt, mà móc. Tiếng la, tiếng rên, tiếng hét loạn cuồng như mê dại, ầm ầm, sầm sập như lòng đất giữa cơn địa chấn, run rẩy, gãy vụn như núi tuyết giữa cơn băng hà. Tôi nắm tay Mai và Liên. Ba đứa nhảy ào xuống đất huỳnh huỵch cắm đầu cúi cổ chạy tuốt về phòng. Hai nàng hối hả cởi quần áo rồi hè nhau đè tôi ra lột luôn hết y phục. Mai bảo: – Liên! Tụi mình đua thuyền con nhà Tí nghe! – Chịu liền bà lái tôi chèo hí. Chảng để tôi kịp thắc mắc, hai ả đè ngửa tôi ra, ngồi đâu lưng lại trên mình tôi. Liên ngồi trên bụng tôi, cầm cặc tôi nhét vô lồn mình rồi ở trên dập xuống. Một luồng điện tê tái ngất ngây chuyền khắp thân thể tôi khắp cả đầu xương, ống xương cho đến chân răng kẽ tóc. Mai hạ ngay cái lồn trên miệng tôi. Nàng nói: – Anh đụ em bằng lưỡi nghe. Tí đi đường lưỡi thần sầu lắm. Anh đưa hết lưỡi ra đi anh. Em ngồi ở trên nhịp xuống. Ôi? Anh… Đụ bằng lưỡi sướng chết anh ơi… ơi! Sướng quá Tí ơi…
0 bình luận