Thằng Tí
Kabuto
Chương 46:
Chị Nghĩa hoàn toàn trần truồng, ngồi xoạc chân trên thành ghế, miệt xuýt xoa, tay miết liên miên vào mòng đóc mình. Mọi người đều muốn phựt lửa. Trên giường anh Nghĩa lại đổi màn khác, anh dựng ngược Minh Hạnh lên, trong tư thế trồng cây chuối ngược đó, nàng phải chống đỡ thân mình bằng hai cánh tay và hai cùi chỏ. Anh Nghĩa nấm lấy hai bắp chân Minh Hạnh, bước ngang qua người nâng, một chân phía mặt Minh Hạnh, một chân phía đít Hạnh. Cái lồn của Hạnh ngửa lên mời mọc. Anh để cặc mình vào giữa lồn Hạnh mà đâm xuống, kéo lên. Các lỗ chân lông trong người tôi như muốn phì lửa. Kiểu này ngộ quá. Tôi không tưởng tượng người ta có thể sáng chế ra kiểu làm tình như vậy. Anh hỏi Hạnh dồn dập:
– Sướng không em. Đã đời không sắp ra chưa?
Hạnh ú ớ những tiếng kêu đứt quãng. Trước mặt nàng, thế giới không còn có ai, tất cả đối với nàng giờ này chỉ còn có thịt và da, lồn và cặc cùng khoái cảm nhục dục trong tiếng la, tiếng thở đứt quãng. Bỗng Hạnh hét lên:
– Anh Nghĩa ơi… Anh ơi! Em tới rồi anh… ơi!
Chị Nghĩa đứng phất dậy hét:
– Anh Nghĩa… Hạnh ra rồi anh ngừng lại… Ngừng lại… Không được đụ nữa.
Anh Nghĩa ngưng lại tức khắc, ngó chị chờ đợi xem chị muốn gì. Chị bảo anh:
– Anh đứng vào góc phòng mà ngó. Hôm nay anh hư lắm, không cho anh đụ tiếp. Trông cô Hạnh kìa. Sướng mê tơi trông đã chưa kìa.
Chị bước tới giường bảo Hạnh:
– Nghĩa đụ em có đã không? Nghĩa bú em có sướng không?
Vừa nói chị vừa vuốt nhẹ hai đùi Hạnh, Hạnh ngước đôi mắt lờ đờ gật đầu nhẹ. Tiếng chị Nghĩa thật êm ái:
– Em hãy nằm im đi. Để chị bú em. Chị bú em còn sướng hơn là Nghĩa bú em đó. Nghĩa là đàn ông, đâu có biết đàn bà sướng nhất ở chỗ nào mà bú cho đúng.
Hạnh lồm cồm ngồi dậy. Tiếng chị Nghĩa uy quyền lạnh lẽo buông ra:
– Nằm im. Nằm ngửa ra. Không có lệnh của chị cấm em nhúc nhích.
Tôi đọc được sự khiếp hãi trên mặt Hạnh, nàng ngoan ngoãn nằm ngửa ra, chị Nghĩa vuốt vuốt lông trên mu lồn Hạnh rồi vạch hai mép ra thọc mạnh hai ngón tay vào. Hạnh hơi cong người lên, chị Nghĩa mỉm cười, rút hai ngón tay ra cho lên miệng mút rồi gật gù:
– Lồn trẻ thơm hơn lồn già, em gái ngoan nằm yên nghe, chị muốn hút hết khí lồn của em, không cho thằng cha Nghĩa chút nào hết.
Chị lại cúi xuống, lỗ lồn Hạnh mở rộng, run rẩy, phập phồng như mời gọi. Chị Nghĩa vùi mặt mũi vào háng Hạnh, chị tông lưỡi vào mà xoáy mà ngoáy. Chắc lưỡi chị phải đút sâu hút vào lồn Hạnh vì mỗi lần chị ngửa cổ ra để rút lưỡi lại, tôi nghe có tiếng bụp bụp như người ta mở nút chai rượu vậy. Liên thì thầm:
– Trông kìa… Bà Nghĩa bú nghề chưa… Tụi mình phải nhìn cho kỹ, rồi mai mốt bắt chước để bú nhau cho sướng.
Chị Nghĩa làm Hạnh điên đảo thêm chừng 15 phút nữa mới ngẩng mặt lên. Háng Hạnh cũng như mặt chị đều ướt nhễ nhại… chị nẳm lăn ra giường bảo Hạnh:
– Chị bú em sướng không… Bây giờ em trả ơn lại cho chị đi.
Minh Hạnh e ngại hỏi:
– Trả ơn cho chị? Chị muốn em làm gì bây giờ?
– Thì em hãy bú lồn chị như chị vừa bú lồn em đó.
Minh Hạnh luống cuống:
– Em… Em không nghe rõ chị vừa nói gì.
Chị Nghĩa cười, thò tay bóp nhc vào lồn Minh Hạnh:
– Thôi mà em… Vớ vẩn làm gì. Cả đời em mới được có cơ hội này mà. Anh Nghĩa xía vô:
– Minh Hạnh à, chị đã nói là em hãy trả ơn cho chị. Vậy em hãy bú chị đi, bú liền lập tức.
Đôi mắt Minh Hạnh mở lớn kinh sợ, hết nhìn anh Nghĩa rồi lại nhìn chị Nghĩa, rồi lại nhìn anh Nghĩa. Phần anh Nghĩa đã trút bỏ hết quần áo, trần truồng sừng sững đứng trước mặt Minh Hạnh, đẹp như tượng thần Hercule, hai cánh tay rắn chắc, cặp đùi to cuồn cuộn những bắp thịt. Ở giữa người vươn ra một khúc thịt dài, tròn trịa hồng hồng trông thật hỗn láo, thách thức. Hai hòn dái lấp ló dưới tảng lông đen mịn, rậm rạp như cánh rừng Phi Châu. Anh bước tới một bước, từ tốn bảo Minh Hạnh:
– Sao? Em bú lồn chị đi chứ.
Minh Hạnh dội lại một bước:
– Em… Em chưa bao giờ bú…
Thì em bắt đầu đi… Có lần thứ nhất mới có lần thứ hai phải không? Bao giờ em mới được có dịp bú một cái lồn đẹp như thế này. Anh ngồi xuống giường, xoa đít Minh Hạnh.
Chị Nghĩa vẫn nằm ngửa giữa giường, hai tay chị banh hai mông lồn ra cho Minh Hạnh thấy rõ hai cánh thẹp lồn đang phập phồng chờ đợi môi và lưỡi Minh Hạnh. Minh Hạnh ngập ngừng:
– Em… Em không biết phải làm thế nào?
Anh Nghĩa cười khà:
– Thôi để anh chỉ cho em nghe. Ngó nè…
Anh quỳ thụp xuống bên cạnh giường, ấp mặt vào lồn chị Nghĩa và chảng để phí một giây nào lưỡi anh làm một vòng, từ ngoài xoáy vào tận trong. Tôi nghe được cả tiếng anh hít hà, thưởng thức hương vị nồng nàn của lồn vợ anh tiết ra. Lưỡi anh thụt ra thụt vô tưng bừng. Chị Nghĩa cong đít lên, đẩy anh ra:
– Thôi anh, đủ rồi, anh bú lồn em lúc nào chẳng được, Hiện giờ em chỉ muốn Minh Hạnh bú em thôi. Thế nào? Cô bé đừng giỡn mặt với chị nghe.
– Bộ em không thèm muốn được nếm mùi lồn chị sao? Quỳ xuống và bắt đầu liếm chị đi em.
0 bình luận