Thằng Tí
Kabuto
Chương 44:
Sáng hôm sau tôi dậy hơi trễ, khoảng đâu chín giờ, sau khi ăn sáng xong tôi kéo Mai, Liên ra vườn kéo cho 2 cô nàng nghe chuyện tôi mục kích tối hôm qua. Mai tỉnh bơ nói:
– Ừ, tụi này quên nói cho anh biết. Anh chị của Mai như vậy đó. Ông bà ở bên Tây, bên Đức cả chục năm. Họ thích chơi cái trò hành hạ thân xác như vậy lắm. Có khi ông đánh bà, có khi bà đánh ông.
Tôi hỏi:
– Ủa, bà có đánh ông nữa hả? Hồi hôm tôi thấy bà có vẻ sợ ông lầm mà.
– Ối! Họ làm màu như vậy để tự tăng thêm cảm giác mạnh đó. Có bữa bà bắt ông trần truồng quỳ trước mặt, roi mây bà bổ lên đầu, rồi bà ngồi trên ghế co chân lên, bắt ông bú bà. Có bữa bà còn nhét một trứng gà trong lồn, bà bắt ông lấy lưỡi, lấy răng cạp cho dập trứng ra trong lồn rồi bắt ông bú liếm cho sạch mới chịu.
Tôi ngẩn người:
– Bộ nuốt cả vỏ trứng luôn?
– Nuốt luôn, nhai nhẳn gì mặc kệ miễn phải hết sạch.
– Mà sao Liên, Mai biết rõ vậy?
– Liên cười ngất:
– Thì cũng dòm lỗ khóa như anh vậy. Hôm qua mới tới cho anh ngủ cho khỏe để tối nay đi dòm lén, ai dè ông tướng cũng lẹ thiệt. Như vậy chưa lạ đâu bữa nay là dịp lễ lớn được nghỉ lâu, thế nào anh chị của Mai cũng rủ mấy cặp về đây làm ái tình tập thể… Anh có muốn coi không?
– Làm sao mà coi được? Bộ họ cho coi hả?
– Đâu có, mình rình coi lén.
Tôi ngại ngùng:
– Lỡ họ biết được làm sao?
Mai lắc đầu:
– Biết làm sao được. Ban ngày họ đi bơi, đi trượt nước, đi đánh ten nít. Tối chiều họ đi ăn uống ở nhà hàng đâu đó trước khi về đây… Về đây họ chỉ uống rượu. Đánh xì phé mạt chược rồi rủ nhau lên lầu. Tụi này giả bộ đi ngủ đâu hồi l0 giờ. Tới khuya leo lên coi mãn nhãn.
Tôi hỏi:
– Họ là những ai vậy?
Liên nói:
– Anh chị Mai là giáo sư đại học nè, có ông bà đại tá, ông bà xuất nhập cảng, có ông bà nghị sĩ… ôi thôi… Toàn là những người trí thức, toàn là những người trong giới có máu mặt không hà…
Nghe tới đó trong lòng tôi cảm thấy háo hức vô cùng chỉ mong cho mau tối để mục kích tận mất cho đã đời.
Chờ đợi nôn nóng cả ngày nhưng tới chiều tối thì chương trình đảo ngược hết, thay vì cả đám bạn anh Nghĩa sẽ đến nhà, chiều hôm ấy anh Nghĩa chỉ dẫn về một cô gái trẻ thật đẹp mà thôi. Hai người rầm rì thật lâu trong phòng khách, Mai nói với tôi:
– Ảnh dẫn gái về. Không biết chị ấy đi đâu, cha nội này lì thật, không ngán bả chút nào. Mới thấy chỉ đâu đây hồi chiều mà.
Anh Nghĩa vừa dẫn cô gái vào phòng là tụi tôi chạy tọt ra sau nhà, leo lên cây me phía cửa sổ. Me rất dẻo và chắc, 3 đứa tôi thu mình ngồi gọn trên một cành xòe rộng, dựa mình vào những cành lớn đâm ngang. Cả ba đứa hồi hộp lỏ mắt ngó vào cửa sổ chờ đợi. Ánh đèn tỏa diu vừa đủ cho tụi tôi thấy rõ mọi sự bên trong, Hai người ôm nhau hôn hít thật lâu, nút lưỡi thật nồng nàn.
Anh Nghĩa lần tay xuống hàng nút bóp bên hông áo dài. Cô gái như lã đi trong vòng tay anh Nghĩa. Đang tới phút mê ly thì một tiếng hét lanh lảnh vang lên. Tụi tôi giật bắn mình. Đó là tiếng thét của chị Nghĩa chị đang ngồi trên một chiếc ghế dựa ở góc phòng. Cô gái lùi lại bàn tay níu chặt lấy tay anh Nghĩa như đang tìm một sự chở che, một nơi trú ẩn:
– Anh ơi? Anh… Ai vậy?
Anh Nghĩa nói một cách khó khăn:
– Thúy… Đó là vợ anh.
Cô gái rú lên:
– Vợ anh… Sao lại có chuyện này?
Anh Nghĩa ngượng ngùng ngó đi chỗ khác. Chị Nghĩa đứng lên đi lại gần cô gái:
– Cô là ai? Đến đây làm gì? Cô vào phòng này, phòng tôi, để đụ chồng tôi phải không?
Thúy lùi lại cuống quýt bảo Nghĩa:
– Anh Nghĩa, em phải đi về. Anh cho em về…
Chị Nghĩa phóng tới nắm áo Thúy hét:
– Cô trả lời tôi ngay… Cô đến đây để đéo chồng tôi phải không…
Một cái tát trái như chớp giật vào giữa mặt Thúy. Chị Nghĩa rít lên:
– Có phải vậy không?
Thúy lùi lại ôm lấy mặt khóc òa:
– Tôi… Tôi không biết là anh Nghĩa có vợ.
Một cái tát nữa bốp vào mặt Thúy. Chị Nghĩa gầm lên:
– Cô chỉ trả lời những câu hỏi của tôi thôi. Ngoài ra tôi cấm cô lẻm mép điều gì khác. Cô hiểu chưa?
Hai hàng nước mắt ràn rụa, Thúy mím môi gật đầu. Chị Nghĩa có vẻ hài lòng cười một cách tinh quái. Quay sang anh Nghĩa, chị dằn từng tiếng:
– Anh mang con nhỏ này ở đầu đường xó chợ nào về đây? Có phải nó là điếm không?
Anh Nghĩa vội xua tay:
– Không đâu em. Anh gặp Thúy ở nhà anh chị Cảnh buổi dạ vũ tuần trước. Anh tưởng em về bên má nên anh mới dẫn Thúy về đây.
Chị Nghĩa hừ lên một tiếng rồi quay sang cô gái:
– Tên thật của cô là gì?
Thúy nuốt nước tiếng:
– Thúy. Tên tôi là Thúy.
Chị Nghĩa nạt đùa:
– Đừng nói láo đưa xắc tay coi.
0 bình luận