Thằng Tí

Kabuto

Chương 32:

Tôi không thể ngừng được nửa: – Tí nói thiệt đó Đào, Tí đã thương Đào từ lâu lắm rồi nhưng thấy Đào có vẻ như chưa để ý đến chuyện đó nên Tí đâu dám nói ra. Hôm nay tại Đào hối quá với lại tụi mình mới đậu nữa nên Tí mới dám, đâu Đào nghĩ sao nói cho Tí biết với? Nói dứt câu tôi choàng tay ôm ngang vai Đào kéo sát lại gần, Đào có vẻ như mắc cỡ vừa gỡ tay tôi ra vừa nói: – Ngoài đường ngoài lộ mà Tí làm như vậy người ta cười cho đó. Trước khi buông vai Đào ra tôi nhìn trước nhìn sau thấy không ai để ý bèn ghé môi hôn đại lên má Đào một cái. Đào mắc cỡ dang ra xa mặt đỏ bừng lên lấy tay đánh yêu trên vai tôi nói: – Tí kỳ quá hà, Đào hổng chịu vậy đâu… Cứ tiếp tục những cái siết tay, những cái hôn vội vã như vậy thêm vài lần nửa thì tụi tôi đến chợ Mỹ Tho, đi vòng vòng trong chợ một lát tôi chọn một quán bán chè ở góc chợ dẫn Đào vào. Tới bây giờ thì Đào có vẻ quen rồi nó không e ngại như ngày hôm qua nữa vừa ngồi xuống ghế Đào đã nói với tôi: – Bữa nay tới phiên Đào mời Tí đó nghe, không được dành đó nếu không chịu là tôi không đi chung nữa đó nhe. Tôi nhìn Đào cười: – Làm gì dữ vậy bộ tính sau chuyến đi này tụi mình không bao giờ đi chung nữa sao? – Mặc kệ nó, Đào muốn như vậy, tụi mình đâu có nhiều tiền mà cứ bao nhau hoài. Tôi không nói gì nữa ngước mắt ra đường nhìn dòng người tấp nập lui tới mà trong lòng thấy rộn vui với nhịp sống náo nức của thị thành. Thấy tôi không nói gì Đào vỗ vai tôi hỏi: – Tí tính đi học nữa hay làm gì? – Cha Tí tính sẽ cho Tí đi học Sư Phạm Vĩnh Long khóa hai năm. Nghe vậy Đào như reo lên: – Vậy là mình học chung nữa rồi Tí ơi, má Đào cũng nói Đào học Sư Phạm nữa đó. Không biết Đào mừng cỡ nào chớ riêng tôi thì thấy trong lòng mình vui vô hạn, tôi thầm nghĩ như vậy là chắc chắn thế nào mình cũng sẽ được Đào. Suốt buổi sáng hôm đó tôi với Đào đã đi vòng vòng Mỹ Tho với nhau, hết ghé công viên ngồi lại vòng ra bờ sông ngắm thuyền xuôi ngược. Tụi tôi đã nói chuyện với nhau thật tâm đầu ý hợp nói chuyện không biết mỏi miệng, tôi đưa Đào về tới nhà thì cũng đã quá trưa. Trước khi chia tay tụi tôi còn hẹn chiều đi xem chiếu bóng nữa. Bước chân đi giữa trưa hè nóng nực mà lòng tôi thấy mát mẻ và rộn lên bao nhiêu là niềm vui. Chân bước đi mà cứ ngỡ mình đi trên mây. Buổi chiều khi hai đứa tôi đến rạp Vĩnh Lợi thì trời đã nhá nhem tối, phim rạp đang chiếu là phim võ hiệp Trung Hoa nên khán giả xem đông thật đông. Tôi mua hai vé hạng nhì mà phải ngồi gần sát những hàng ghế hạng chót. Đào có vẻ khó chịu vì ngồi quá gần màn ảnh còn tôi thì chẳng còn biết gì tới xa gần nửa, vừa ngồi xuống ghế đã quàng tay kéo Đào lại sát gần. Đào không một chút phản ứng vòng tay nóng hổi của nó cũng quấn lấy người tôi, mùi tóc mùi da thịt con gái của Đào xông lên làm tôi ngây ngất. Ðôi tay tôi đã thám hiểm trên ngực Đào, ôi cái vú săn cứng tròn tròn gọn lỏn trong lòng bàn tay của tôi, Đào đã co rúm người lại khi tôi nhẹ nhàng xoa nắn. Hơi thở Đào dập dồn, nó nói như van xin: – Chết em Tí ơi, thôi đi Tí, thôi đi Tí kỳ quá à người ta dòm mình kìa Tí… thôi đi Tí. Nghe Đào nói người ta nhòm tôi khựng lại ngay đảo mắt nhìn chung quanh thử xem ra sao, khi thấy chẳng có động tỉnh gì thì tôi tiếp tục và kỳ này cuộc tấn công mạnh mẽ hơn tay tôi tiến xuống yếu điểm phía dưới. Đào đã cong oằn người lên tay níu lấy cổ tôi cứng ngắc như muốn đu hẳn lên người tôi, tới lúc này thì Đào chẳng còn biết gì tới chung quanh nửa trong khi tôi lại bắt đầu lo ngại vì Đào ngọ nguậy quá làm cho hai người hai bên bắt đầu chú ý. Tạm ngưng tay đẩy Đào ngồi lại tư thế bình thường tôi nói nhỏ vào tai Đào: – Thôi Tí không phá Đào nửa đâu, hai đứa mình ngồi coi đàng hoàng nhe. Đào không nói gì tay siết chặt bàn tay tôi thật nồng nàn, tôi biết Đào cũng như tôi mắt nhìn lên màn ảnh mà chẳng hiểu phim gì cả, tụi tôi chịu trận như vậy hoài cho tới khi vẫn hát. Ra khỏi rạp gió thổi mát rượi, thấy còn sớm tôi rủ Đào ra bờ sông chơi, hai đứa tôi đã lựa một băng ghế đá tối thật tối ngồi nói chuyện. Tới lúc này thì tay tôi tha hồ muốn làm gì thì làm, tôi mò trên ngực rồi lần xuống dưới liên tục làm Đào thở muốn hết hơi, hai tay nó túm lấy cổ tôi đầu gục trên vai tôi chịu trận thấy mà thương…
0 bình luận