Thằng Tí

Kabuto

Chương 30:

Nói dứt câu tôi nhìn ra ngoài xe làm như không để ý gì tới Đào nữa, khi tôi quay trở lại thì thấy mặt Đào có vẻ buồn và dường như suy nghĩ mông lung lắm. Thấy vậy tôi an ủi Đào: – Đào cũng đừng nên suy nghĩ nhiều về tương lai, ông thầy tui ổng nói số là như vậy đó nhưng trong cuộc sống mình làm việc thiện, mình tu nhân tích đức thì sẽ đỡ rất nhiều có khi thay đổi hẳn tất cả. Thấy đã đến lúc có thể đi vào phần nhập đề của vấn đề tình cảm được rồi, tôi khai pháo: – Đào à sao tui học chung với Đào suốt mấy năm tui chưa bao giờ thấy Đào để ý hay nói chuyện với bất cứ một bạn trai nào hết trơn vậy? Bộ Đào không thích vấn đề tình cảm trai gái sao? Bị tôi đặt câu hỏi một cách hơi đột ngột Đào lúng túng ra mặt, mải một hồi sao Đào mới trả lời được: – Đào thấy Đào đang còn nhỏ và nhất là Đào chưa thấy ai làm Đào chú ý cả nên Đào không nói chuyện chứ đâu phải là Đào không thích vấn đề tình cảm. Nghe Đào nói vậy tôi thấy lòng mình như mở cờ, bèn mở máy tấn công luôn: – Đào đâu có biết ở trong lớp có một người thích Đào lắm nhưng vì Đào có vẻ nghiêm trang và khó khăn quá nên người ta không dám nói. Đào nhìn tôi với nét mặt đầy ngạc nhiên: – Sao Tí biết? Bộ họ nói với Tí là họ thích tôi sao? Ai vậy? Tôi thấy Đào có vẻ trúng kế mình nên ỡm ờ: – Người này cũng gần gũi với Đào lắm, họ đã để ý Đào từ khi còn học đệ lục, đệ ngũ kia chứ đâu mới mẻ gì… Đào có vẻ nôn nóng: – Ai vậy Tí, ai mà Tí nói là gần gũi với Đào, Đào có thấy ai đúng như vậy đâu? Tôi cười bí mật chọc Đào tiếp: – Thời gian sẽ trả lời thôi bây giờ Đào đừng thắc mắc nửa. Đào không chịu câu trả lời của tôi nó níu áo tôi day day bắt nói, tới lúc đó tôi thấy Đào hoàn toàn đi vào con đường tôi vẽ ra rồi nên tìm cách hoãn binh cốt kéo dài thêm nữa để gợi thêm sự thắc mắc của Đào: – Thôi để coi bảng xong rồi tôi sẽ nói cho Đào biết, còn bây giờ hơi sớm nói ra sợ mất hay. Đào có vẻ còn ấm ức lắm nhưng đành phải chịu thôi, trước khi chịu thua Đào còn giao hẹn thêm một lần nữa: – Chắc chắn nghe Tí đừng đợi tới khi xem bảng rồi lại hẹn thêm lần nữa… Càng nói chuyện tôi càng thấy Đào có duyên và hấp dẫn, tôi thấy trái tim mình rung động trước sự ngây thơ trong trắng của Đào. Nói chuyện với Đào ngồi gần Đào tôi không thấy mình bị những thúc đẩy đòi hỏi về xác thịt như ngồi trước Mận hay ngồi trước chị Hai Hường, chị Ba Huê. Tôi thấy lòng mình khác hẳn trước, sự rạo rực một cách trong sáng vô cùng, Nói chuyện với Đào say mê tôi chẳng để ý gì tới đường xá nửa và xe đã đến Mỹ Tho lúc nào tôi cũng không hay. Bước xuống xe tôi thấy bụng hơi đói nên rủ Đào vào quán hủ tiếu ba Tàu mà khi trước cha tôi đã dẫn tôi vào ăn, Đào có vẻ ngần ngừ không muốn vào nhưng tôi đã mạnh dạn kéo tay nó nên nó đành phải bước theo. Vừa ngồi xuống Đào đã nói: – Tí xài tiền nhiều quá rồi đó, mình đang còn đi học mà xài dữ vậy thì làm sao mà có tiền cho đủ. Tôi trấn an Đào: – Đào kỹ quá tôi có xài gì đâu, đói bụng thì ăn chút đỉnh đâu có tốn gì nhiều đâu mà sợ. Sau nửa giờ ngồi trong tiệm hủ tiếu hai đứa tụi tôi lên xe xích lô về địa chỉ nhà dì của Đào, trước khi chia tay tôi dặn Đào chờ tôi sáng mai sẽ lại đón để đi xem kết quả. Suốt buổi tối hôm đó ở nhà ông chú tôi không ngủ được đầu óc cứ nghĩ tới Đào hoài, tôi chỉ mong sao cho trời mau sáng để đến đón Đào đi xem kết quả. Tôi lẩn thẩn nghĩ không lẻ mới đó mà mình đã yêu Đào rồi sao? Ðúng bảy giờ rưỡi tôi đã có mặt trước nhà dì của Đào, thấy tôi mặt Đào sáng rở con nhỏ cười thật dễ thương, nó nghiêng nghiêng đầu sửa giọng như bà thầy bói nói: – Sáng nay tôi thấy mặt cậu vui lắm chắc chắn cậu sẽ đậu. Trước nụ cười và cử chỉ thật duyên dáng của Đào, tôi bỗng nổi hứng giễu lại: – Cô làm ơn coi tay coi tướng dùm tôi thử xem năm nay tình duyên của tôi ra sao? Đào cũng không vừa nó làm mặt nghiêm tỉnh bơ nói: – Năm nay tình duyên của cậu vui vẻ lắm, vừa đỗ đạt xong là sẽ tiến tới hôn nhân ngay, người vợ tương lai của cậu cũng là người cùng xứ và hết lòng thương yêu cậu, cô sẽ sinh cho cậu 6 trai và 6 gái. Nghe Đào nói vậy tôi sung sướng quá vì nghĩ trong bụng chắc Đào ám chỉ người vợ tương lai đó là Đào. Nghĩ vậy nên tôi hớn hở hỏi tiếp: – Cô có thể cho biết hình dáng người vợ tương lai của tôi ra sao không? Đào vẫn tỉnh bơ: – Thì cậu đã biết rồi cậu bắt tôi tả làm chị nửa? Tôi khoái quá nhưng muốn chắc ăn hơn nên vẫn cứ cố hỏi: – Thiệt tình tôi không biết mà, xin cô cho biết đi…
0 bình luận