Thằng Tí
Kabuto
Chương 28:
Đào đứng dậy chào tôi ra về. Tôi đưa Đào ra tới ngõ, trước khi chia tay Đào còn ngoái lại dặn dò:
– Ngày mốt mình đi sớm nghe Tí, lên trển sớm mình muốn làm gì thì làm.
Nói dứt câu Đào quay gót thoăn thoắt bước đi. Nhìn theo dáng đi nhẹ nhàng thanh thoát của Đào tôi thấy lòng vui vui như vừa bắt gặp một vật gì quý Bóng Đào đã khuất cuối ngõ rồi mà tôi cứ đứng tần ngần mãi. Tôi nghĩ sao lạ quá con Đào nó đẹp và dễ thương như vậy mà sao ba bốn năm nay mình chẳng một mảy may để ý gì tới nó trong khi hai đứa cùng học ở quận với nhau. Cả ngày hôm đó tôi cứ nghĩ tới Đào hoài, tôi mong sao cho ngày trôi qua thật mau để tới ngày tôi và Đào lên tỉnh.
Buổi tối hôm đó thay vì đợi tôi ở sân đình như thường lệ, Mận đi thẳng đến nhà tôi và sau đó hai đứa đi thẳng ra chòi vịt. Để sửa soạn cho buổi đụng trận này tôi đã có một cọng lông đuôi ngựa thủ sẵn trong túi và một tấm vải dầu. Vừa bước vào trong lều là tôi trải tấm vải xuống đất và kéo Mận ngồi xuống hôn tới tấp lên mặt lên tai lên mắt Mận, Mận đã sung sướng trước những rung động cuồng nhiệt của tôi.
Thấy Mận đã nóng lên rồi tôi đưa tay tháo nhẹ những hàng nút bóp trên ngực áo Mận và cúi xuống liếm say mê trên đầu vú, chung quanh vú căng tròn nóng hổi của nó. Tới đó tôi cũng đã bắt đầu thấy người mình nóng ran lên nên vội vã tụt quần mình xuống lấy cọng lông ngựa ra thắt hai ba cái nơ chung quanh con cặc của tôi. Thấy tôi loay hoay với con cặc có vẻ khá lâu nên Mận lên tiếng hỏi:
– Tí làm gì mà lâu vậy, sao không ôm em đi Tí.
Tôi không trả lời Mận mà cứ tiếp tục cột thắt thêm vài cái nơ nữa mới quay trở lại tiếp tục xoa nắn bú liếm thân thể Mận. Khi lưỡi tôi ráy ráy vào sâu trong lồn Mận thì hai tay Mận níu chặt lấy tóc tôi, miệng rít lên thống khoái, dâm thủy ứa ra ướt nhẹp cả mũi tôi, miệng tôi, tiết ra một mùi hăng hăng nồng nồng thật hấp dẫn. Tới đó Mận như không chiu nổi nữa nó rên xiết:
– Anh ơi em sướng quá anh ơi, chơi đi anh, chơi đi anh…
Mặc cho Mận rên xiết tôi cứ bú liếm, nhằn tiếp tục, lưỡi tôi hết đẩy vào sâu trong lồn ngọ nguậy lại kéo ra rà rà trên mồng đóc rồi ngoạm nguyên cả lồn mà mút làm con nhỏ như muốn ngất xỉu không còn biết gì nữa. Tôi đã bắt đầu thấy mỏi cổ vì phải cúi xuống hơi lâu nên ngừng bú tụt quần xuống và đẩy nhẹ con cặc tôi vào cái lồn đang ướt nhẹp của Mận.
Con nhỏ rên lên khi con cặc tôi đẩy tuốt vào trong sâu, đít nó nghiêng qua bẻ lại như muốn chạy theo với con cặc để qua trái nghiêng qua phải, thọc lên, chĩa xuống liên hồi của tôi, mắt nó lúc đó nhắm nghiền, tay chân quờ quạng run rẩy như người mắc kinh phong. Không hiểu sao khi đó tôi khỏe quá chừng, Mận đã tơi tả, tôi nghĩ nó ra ít nhất đã hai ba lằn mà tôi vẫn tỉnh bơ tiếp tục hung hãn tấn công với tốc độ mỗi lúc một mạnh mẽ hơn.
Rõ ràng hôm nay tôi đã làm chủ tình hình chiến trường và đối thủ đã tan tành không còn manh giáp. Tới hồi tôi ra thì Mận đã như muốn ngất xỉu nó nằm ngay đơ, tay chân bất động miệng rên ư ứ nho nhỏ không còn biết nữa. Tới lúc đó tôi cũng bắt đầu cảm thấy thấm mệt nên lăn quay ra ôm Mận ngủ vùi. Tới khi thức dậy thì đã khuya lơ khuya lắc, hai đứa dìu nhau ra về.
Đường khuya trăng sáng gió nhẹ thổi, mùi rơm rạ nồng nàng bốc lên trộn lẫn với mùi hoa ngâu hoa bưởi từ trong mấy vườn quanh đó toát ra tạo thành một mùi thơm thật dễ chịu. Chân tôi bước đi mà trong lòng thấy sảng khoái vô cùng.
Như đã hẹn với con Đào sáng nay tôi dậy thật sớm để chuẩn bị cùng nó lên Mỹ Tho coi kết quả cuộc thi, tôi tới nhà Đào thì thấy nó đã đứng ở cửa chờ sẵn. Trước khi tụi tôi ra đi bà Tám Hợi dặn dò Đào:
– Con nói với dì Bảy là tết này má sẽ lên đó thăm, còn tụi con đi coi chừng xe cộ, trộm cắp đó nhe, có kết quả xong là về liền không thôi má trông.
Quay qua tôi bà nói:
– Tí đi đường nhớ coi chừng em nha con, lên trển có gì giúp đỡ em với.
Chào từ giã bà Tám Hợi tụi tôi đi thẳng ra bến xe, khi tụi tôi tới bến xe thì hãy còn sớm mới chỉ có một hai người khách xe còn trống, tài xế cho mọi người biết dù đủ khách hay không thì 7 giờ xe vẫn khởi hành như thường. Thấy còn khoảng gần cả tiếng nữa mới tới 7 giờ nên tôi rủ Đào vào quán bà Chín ăn bánh khoọc uống cà phê, ngồi đối diện trong quán lúc đó tôi mới thấy Đào đẹp, nước da nó không trắng lắm nhưng mịn màng căng tràn nhựa sống. Ðôi mắt Đào sáng linh hoạt nói lên sự thông minh lanh lợi hơn người, đôi môi hơi trề trề ra bao giờ cũng như nũng nịu nhìn chỉ muốn cắn và đặc biệt nhất là má lúm đồng tiền làm nụ cười Đào thật là duyên dáng.
0 bình luận