Thằng Tí

Kabuto

Chương 11:

Thấy con nhỏ đã nóng lên rồi, tôi luồn hai tay tuột quần nó và cúi xuống liếm thật nồng nàn lên khe, lên mu lồn với những mớ lông tơ, rồi rà lưỡi tận sâu trong lồn mà ngoáy ngoáy liên hồi làm con nhỏ như muốn điên lên, tay chân quờ quạng nắm níu tùm lum. Tới lúc đó tôi cũng chịu hết nổi nên vội tụt quần xuống và nhẹ nhẹ banh rộng hai chân Mận ra rồi từ từ đẩy con cu của mình vào cái lồn ướt nhẹp nước nhờn mà cà nhắp cà nhắp. Thấy Mận không có phản ứng gì tôi tiếp tục đẩy cu mình vào sâu hơn nữa thì Mận rên đau nhưng không thụt đít lại, được thể tôi nhấn hết cặc mình vào thật lút cán và nhẹ nhàng, tôi nhấp lên nhấp xuống nhịp độ tăng lên dần dần… tôi nắc tới đâu Mận rên tới đó, hai tay Mận ôm cứng lấy lưng tôi, những móng tay nhọn làm lưng tôi rát rạt. Tới đây như đã hứng tình quá độ tôi không còn kềm được nữa mà nắc lia lịa đến nổi Mận xỉu lên xỉu xuống tôi mới ào ào xuất tinh tràn ngập trong người Mận. Hai đứa tôi ngắc ngư không còn biết gì nữa lăn quay ra ngủ một hồi lâu mới thức dậy mà mặc quần áo ra về. Quả tình lần này tôi đã thật sự sung sướng, sau này mỗi lần nghĩ về Mận tôi đều nghĩ tới cái chòi chơ vơ giữa ruộng và đêm hôm đó, Mận cũng vậy, sau đêm hôm đó nó như không còn biết gì nữa cứ đi kiếm tôi hoài và cái chòi lại thêm nhiều đêm sóng gió bão bùng. Ba tháng hè cứ thế trôi qua hồi nào không biết. Tuần lễ này là tuần lễ cuối cùng trước khi tôi trở lên quận nên Mận có vẻ buồn lắm, nó có vẻ buồn lắm, nó cứ quấn quýt lấy tôi hoài và hối thúc tôi nói cha mẹ qua nói chuyện cưới hỏi với gia đình nó. Thật sự thì tôi thấy mình còn nhỏ quá và cũng chưa nghĩ tới chuyện lấy vợ nên cứ ậm ừ tìm cách khoái thác dài… Thấy vậy Mận cứ theo khóc hoài và năn nỉ tôi hết nước làm cho tôi cũng muốn điên luôn. Cuối cùng tôi cũng trấn an được Mận bằng cách là hẹn sang năm khi tôi thi trung học xong rồi thì sẽ về cưới Mận, khi đó Mận mới tạm vui. Tối hôm từ giã để sáng mai tôi đi. Mận đã bắt tôi thề độc là năm sau sẽ về cưới Mận. Túng thế tôi cũng đành thề liều mạng, thề bất kể trời trăng mây nước gì cả. Sau màn thề thốt là một màn mây mưa ngất trời với đầy đủ tất cả những kiểu ngược xuôi, bồng bế, làm chó, làm ngựa lung tung… Trời vừa bảnh sáng cha tôi đã đánh thức tôi dậy để sửa soạn đi. Khi bước chân ra nhà ngang tôi đã thấy đầy đủ cha mẹ tôi và các chị bên mâm cơm bốc khói. Mẹ tôi nói: – Thôi ăn cơm đi rồi còn ra bến xe cho kịp giờ… Sáng nay mẹ chắc bến xe đông lắm vì đã hết hè. Từ giã mẹ và các chị, cha con tôi trực chỉ bến xe. Khác với những năm trước năm nay cha tôi nói tôi đã lớn rồi nên ông không phải đưa tôi lên tận quận nữa mà chỉ đưa tới bến xe mà thôi. Trước khi xe chạy ông dúi cho tôi một mớ tiền và nói xài kỹ kẻo khi cần thì không có… Xe rời bến chạy đã khá xa tôi còn thấy cha tôi đứng nhìn theo. Ngồi trên xe lam suốt con đường, tôi hết nghĩ tới Mận lại nghĩ tới chị ba Huệ mà lòng thấy nôn nao buồn vui lẫn lộn. Xe tới quận khoảng mười giờ sáng, lòng lâng lâng, tay xách giỏ trái cây tay ôm bịch quần áo tôi rảo bước về nhà ông Tư. Chị ba mừng rỡ vô cùng khi thấy tôi trở lên quận, chị hỏi tôi ăn gì chưa, có cần chị nấu cơm liền cho ăn không, lòng tôi như ấm lại trước những cử chỉ săn sóc đầy yêu thương của chị. Sau ba tháng, nay gặp lại tôi thấy chị ba sao đẹp quá, đẹp hơn hết những đứa con gái mà tôi đã gặp. Nước da chị trắng bóc mịn màng, đôi môi đỏ mọng hình trái tim đầy quyến rũ và nhất là thân hình thì thật là vừa vặn, không thô như chị hai Hường, hay thấp quá như nhỏ Mận… thân hình chị ba Huệ đúng là thân hình lý tưởng, tôi nghĩ chắc chị mặc áo dài là hạng nhất chứ không thể ai hơn. Sau những chuyện mây mưa trăng nước chị ba đã buồn buồn cho tôi hay tin là cảnh sát tỉnh đã bắt được nguyên đám đã làm hại chị mấy tháng trước và tháng tới này sẽ có phiên xử. Chị nói: – Tại ba chị muốn xử rồi nhốt tù tụi nó chứ chị chỉ muốn cho êm chuyện luôn, chứ ra toà rồi báo chí làm rùm lên càng thêm mắc cỡ… Chị nói hoài mà ba chị không nghe, ông nói phải cho chúng đền tội. – Em không hiểu bọn đó người ở đâu, sao rành rẽ ở đây mà canh chị ở ruộng bắp? – Bây giờ mới biết ra là trong đám có thằng Kiệm dân ở quận mình ngày trước nó theo chị mà chị không chịu. – Tại sao mà bắt được tụi nó vậy? – Chị cũng không rõ nữa, nhưng nghe nói đâu là một tên trong đám bị thằng đội trưởng cằm thẹo xử ép nhốt tù, sau đó nó đi tố cáo cho an ninh tỉnh nên cả đám mới bị bắt.
0 bình luận