Học Sinh Ngoan Giúp Giáo Sư Làm ấm Giường

Mỗi Ngày Đều Muốn Nghỉ Ngơi

Chương 4

Hà Thương xin phép nghỉ bệnh, tiết học môn toán được một thầy giáo nam khác dạy thay, cách giảng dạycủa thầy này khác với thiên hưởng hỏi học sinh của thầy Hà, thầy này tự nói tự mình làm chủ, không cùng học sinh giao lưu. Học sinh lớp 6 nghe xong muốn choáng váng, tan học đều ngồi lại oán giận. Ngồi cùng bàn với Dư Nhu là Hướng Hải Đường cũng là một trong số đó. “Dư Nhu cậu đoán xem khi nào thầy Hà về đây? Trước kia chỉ ngắm mặt thầy thôi, không cảm thấy thầy giảng tốt như nào, hai ngày nay đối lập so với xưa, khác biệt lớn quá.” Dư Nhu nghĩ thầm, chả thế à? Gương mặt kia không thể bắt bẻ, quyết muốn chọn thì là có vấn đề! Nghĩ lại thì cô cũng là một nhan khống, bởi vì trầm mê nhan sắc của thầy Hà, đặt quyết tâm phải học toán học thật tốt, hồi trước 90 điểm là đạt tiêu chuẩn rồi,nếu thầy Hà từ lớp mười là thầy giáo của cô, khẳng định hiện giờ có thể thi được 120 điểm trở lên!. Nhưng đây chỉ là nếu như thôi… Ngày hôm sau, thầy Hà bị chủ nhiệm lớp luôn mời đến lớp, nay mang bệnh đi dạy, thầy đối với thái độ học tập của lớp rất tức giận! Đã nói một tràng dài. Quyển sách giáo khoa bị đập thật mạnh xuống bục giảng, bịch bịch!! “Đi học, đôi mặt phải luôn chăm chú nhìn vào bảng đen, tai thì nghe. Sao bây giờ lại thế này, mấy ngày tôi không đến, nhiều người đi học không chăm chú, đều vội vàng đi lấy buff à? Không ai dám nói một câu với câu chuyện cười này. Bạn học có tật giật mình sớm cúi đầu sợ bị bắt gặp. Dư Nhu chỉ cảm thấy người đàn ông nổi giận trên bục giảng thật soái, hơi nhăn lại mày, trong ánh mắt có một chút lửa giận, khoé miệng giơ lên mang theo vài phần khinh thường. Bốn mắt nhìn nhau, Dư Nhu sợ đến mức há to miệng, nhìn lén bị phát hiện. Người đàn ông ý cười càng sâu: “Dư Nhu, em đi lên đây giải đề này.” Lấy cô lập uy! Dư Nhu không dám thở mạnh, đứng lên ngay, cầm bút màu xanh ở bảng đen rồi tính toán, may mắn là dãy số, cũng xem như là sở trường của cô, bình tĩnh nhìn thoáng qua câu về bất đẳng thức X cho số thực lớn nhất là số thực P. Đề mục này dùng chia tham biến. Thêm tới dãy số vì để tăng lên dãy số khác, sau đó đơn giản hơn là tính ra tới giá trị b1 cũng chính là số thực lớn nhất là P. Có lẽ lúc đó khá khó chịu, cô làm xong đề thì đem bút nhét vào tay thầy Hà, sau đó trở lại chỗ ngồi ngồi xuống. Hà Thương nhìn thoáng qua đáp án: “Không tồi, chính là quá chậm, đi thi mà lam bằng tốc độ này thì bài thi cũng làm không xong đâu.” Nói xong, mặt Dư Nhu hồng cả mặt, vừa nãy còn đắc chí, giờ thi niềm tin bị đả kịch hết, cô không che dấu tốt cảm xúc mà liếc người trên bục giảng trợn mắt một cái, Hà Thương suýt chút nữa đem nắp bút ném ra ngoài: “ Không nghe được lời nói thật? Em nói một chút em làm bao nhiêu phút mới xong bài thi?” Nếu trước đó là hổ thẹn, thì hiện tại hoàn toàn là bị chọc tức không nói ra được một lời, cô xác thật là chưa một lần nào làm xong bài thì, sáu câu đề luôn luôn có hai câu chưa làm, nhưng cô thật sự nỗ lực học, bất kỳ khi nào nhìn thấy thầy cổ vũ cô, nhưng không muốn bị trào phúng. Càng nghĩ càng uỷ khuất, Dư Nhu bĩu môi khóc, nước mắt từng giọt rơi vào trang giấy .
0 bình luận