Học Sinh Ngoan Giúp Giáo Sư Làm ấm Giường

Mỗi Ngày Đều Muốn Nghỉ Ngơi

Chương 3

Sau khi Hà Thương nghỉ vì bệnh, một giáo viên lớp 3 đã vào dạy thay môn toán, khác với cách giảng bài của Hà Thương thiên về suy luận làm cho học sinh động não, giáo viên dạy thay này thích tự giảng bài, không tương tác nhiều với học sinh. Lớp 6 sau giờ học ai nấy đều phàn nàn, bạn cùng bàn của Dư Nhu là Hướng Hải Đường nằm trong số đó. “Dư Nhu cậu nghĩ Hà lão sư khi nào dạy lại? Lúc trước nhìn gương mặt đó tớ còn cảm thấy học tiết thầy không một miếng tốt. Hai ngày nay chênh lệch nhau quá lớn. “ Dư Nhu trong lòng thầm nghĩ, phải vậy không? Gương mặt kia không thể bắt bẻ, nếu cứ muốn bắt đến cùng hẳn là do mặt nhỏ! Gọi cô là người thấy sắc nảy lòng ham, bởi vì cô say mê gương mặt của Hà lão sư, đến nỗi quyết tâm học toán thật tốt, cuối cùng cũng có thể vượt qua điểm 90, nếu anh bắt đầu dạy cô từ năm nhất thì hiện tại sẽ tầm 120 điểm! Nhưng tất cả chỉ là giả thuyết…. Hôm sau, Hà Thương vì bị chủ nhiệm liên tục mời lên lớp, nên anh đành mang bệnh đi dạy. Nhìn tình cảnh học sinh mất tập trung thỉ vô cùng mất mãn! Cả người như bốc hỏa, dùng sách giáo khoa đập mạnh vào bục giảng. “Rầm!!” “Cả lớp, tập trung nhìn lên bảng” ------oOo------ Dư Nhu đi đến cửa, đứng ở cửa thang máy ấn nút, cô đứng tại chỗ ngẩn người, cô lấy tay sờ mặt có chút nóng của mình. Đờ đẫn mà vào thang máy, không nghĩ tới thân thể của thầy Hà lại quyến rũ như vậy, cơ bụng rắn chắc, phía dưới phồng lên một cục, cô cảm thấy thang máy nhỏ hẹp này trở nên nóng hơn bao giờ hết. Tối hôm qua khi cô kết thúc tiết tự học buổi tối thì cô đi xe đạp về tiểu khu, về đến nhà mới phát hiện chìa khoá không thấy, chìa khoá của cô đặt ở trong cắp sách hiếm khi cô lấy ra, ngày hôm qua đi thăm thầy Hà, ngoài ý muốn phát hiện cô với thầy ở cùng một tiểu khu, cô mới cầm chìa khoa từ cặp sách bỏ vào chiếc quần đồng phục của mình. Lúc đó, thầy Hà đối với mọi người không hẳn là nhiệt tình, cô ngồi trên sô pha quá chán nên lấy chìa khoá ra chơi, dẫn đến vụ về sau. Nhà trường đối với việc mặc đồng phục là bắt buộc cặt chẽ, đồng phục xuân hạ thu đông bốn mùa đều có hết, nhưng có hai thời điểm học sinh bắt buộc phải mặc là thứ hai đầu tuần, với lại ngày lớn hội như là ngày lễ thành lập trường gì đó yêu càu thống nhất đồng phúc, còn lại thì tuỳ học sinh. Hôm qua là thứ hai Dư Nhu không muốn hai ngày đều mặc đồng phục, những nữ học sinh khác thích nói xấu sau lưng sẽ túm tụm đàm luận những ai bao lâu không thay quần áo, xuyên hàng hiệu hay không, và rất nhiều lời nữa. Tuy rằng cha mẹ của Dư Nhu không ở cạnh, nhưng với vật chất ăn ở đều không bạc đãi cô, Dư Nhu ở thời gian rảnh đều đi mua đồ, tủ quần áo thì váy không dưới mười cái, nhưng cô vẫn thích quần thể thao hơn, đi học lái xe vẫn rất thuận tiện. Cô về nhà đổi quần áo xong, Dư Nhu đạp xe đi đên trường ngay, đến lớp ngồi xuống thì lại nghĩ thầy Hà bị cảm mạo khỏi chưa, ở nhà chỉ mặc một cái quần lót không sợ lại bị bệnh tiếp sao. Có vẻ thầy cùng bọn họ cũng giống nhau, đều không thích nghe lời. Nếu như vậy, cô bỗng nhiên cảm giác khoảng cách cô cùng thầy gần thêm một chút.
0 bình luận