Học Sinh Ngoan Giúp Giáo Sư Làm ấm Giường

Mỗi Ngày Đều Muốn Nghỉ Ngơi

Chương 2

Dư Du ngoan ngoãn đến phòng bếp. Hà Thương nhìn chiếc ly tự sướng trong tay ném trở về chỗ củ. Sau đó kiểm tra phòng xem bên trong có vừa bộn không, sau khi dọn dẹp xong liền tìm một cái chăn sạch cho Dư Nhu dùng. “Em ngủ sớm đi, có việc gì cứ kêu thầy.” Suy nghĩ đếm cái ly tự sướng anh nói thêm: “Phòng này là phòng đựng đồ linh tinh, bên trong khá vừa bộn, khăn trải giường rất sạch, em có thể dùng được.” Dư Nhu gật đầu: “Cảm ơn Hà lão sư.” Hà Thương lúc này mới trở về phòng, đến hôm sau, cô gái nhỏ lại gõ cửa: “Hà lão sư, em đi đây, vừa nãy có làm ít mì, thầy ăn thử xem.” Hà Thương vò đầu, nhặt một chiếc quần lót đi vào phòng tắm, đến lúc đi ngang qua phòng khách thì đụng phải Dư Nhu, trên người anh chỉ mặt một cái quần lót, bị học sinh nhìn thấy việc chướng tai gai mắt của mình, Hà Thương chưa kịp giận, cô gái nhỏ liền lấy tay che mắt nói: “Em không thấy gì hết, em tìm thấy chìa khóa trong kẹt sofa rồi, em đi đây, tạm biệt thầy.” Cô chạy một mạch ra khỏi nhà đóng cửa lại. Ngửi thấy mùi đồ ăn, anh bỏ quần lót xuống ăn hai miếng rõ ngon, trứng chiên màu sắc đẹp hương vị không mặn, không nhạt, Hà Thương hài lòng với sự hiểu chuyện của cô gái nhỏ, còn cảm thấy cô khá thú vị. Hôm qua còn định dùng ly tự sướng uống nước. Dư Nhu đi ra ngoài đứng trước cửa thang máy nhấn nút, đứng sững người ở nơi đó, vương tay sờ lên mặt có chút nóng. Cô miễn cưỡng bước vào, không ngờ thân thể Hà lão sư lại khỏe mạnh vậy, cơ bụng cường tráng, thân dưới càng không thể xem thường, cô tự dưng cảm thấy trong này không khí nóng lên. Hoàn thành xong tiết tự học hôm qua, đạp xe trở về tiểu khu, đến nhà thì phát hiện mất chìa khóa. Thường thì cô để nó trong cặp, rất ít khi mang ra ngoài, hôm nay cô đến thăm nhà Hà lão sư, ngoài ý muốn biết được ở cùng tiểu khu, nên cô lấy chìa khóa trong cặp ra nhét vào túi quần đồng phục. Lúc đó, Hà lão sư không mấy nhiệt tình khi họ đên, cô ngồi trên sofa không nhịn được đem chìa khóa ra nghịch dẫn tới loạt chuyện sau đó. Nhà trường không yêu cầu khắt khe về mảng đồng phục học sinh, trang phục các mùa xuân, hạ, thu, đông đều mặc đủ, nhưng quy định vào thứ hai phải mặc đồng phục hoặc các lễ lớn cùng lễ kỷ niệm của trường. Còn lại đều do học sinh tự do chọn lựa. Hôm qua đã là thứ hai, Dư Nhu không muốn mặc đồng phục hai ngày liên tiếp. Có vài nữ sinh hay buôn chuyện sẽ sân si về việc ai đã lâu không thay đồng phục, nhãn hiệu quần áo đang mặc là gì. Mặc dù ba mẹ Dư Nhu không bên cạnh, nhưng không có bạc đãi cô về mặt vật chất. Lúc rảnh rỗi cô thường lên taobao mua sắm, trong tủ quần áo váy không dưới 10 cái, bất quá bản thân thích mặt quần thể thao thoải mái, nhân tiện dễ dàng đạp xe đến trường. Trở về thay quần áo Dư Nhu mới dám đi học, sau khi ngồi xuống cô mới nhớ Hà lão sư bị cảm nặng. Nghĩ trước nghĩ sau cho rằng anh cảm chưa khỏe, ở nhà còn mặc mỗi quần lót cũng không sợ bệnh càng nặng thêm. Xem ra bí mật của cô với Hà lão sư không khác biệt, đều không thích nghe lời, nghĩ đến đây. Cô đột nhiên cảm giác được khoảng cách ở giữa hai người được nhích gần thêm một chút.
0 bình luận