Chương 9

“A Cẩm à, con thay mẹ đi cầu xin A Triều đi, mẹ cầu xin con, chỉ có con mới cầu xin được nó thôi!” Trong lòng Hoa thị cũng rất khó chịu, thật ra nhà mẹ đẻ của bà cũng không phải hoàn toàn không niệm tình cũ, cháu trai bà là thị lang ở Hình Bộ, cũng từng mạo hiểm giúp bà tới nhà lao thăm trượng phu một lần, khi đó trượng phu đã dặn dò bà trực tiếp bỏ thuốc con gái, đưa đến trên giường Tả Triều Chi. Đây cũng là sự khác biệt giữa nam và nữ, có lẽ Hứa thượng thư yêu thương Hứa Đường Miên, nhưng tình yêu đó cũng có giới hạn, lúc Hứa Đường Miên có thể mang lại hôn sự có lợi ích khiến ông vừa ý, đương nhiên sẽ là lớn tiểu thư hưởng mọi sủng ái, nhưng nếu so với tính mạng của cha huynh, cho dù có đưa nàng cho bao nam nhân hưởng thụ, Hứa thượng thư cũng có thể tàn nhẫn làm vậy. Nay Hứa gia suy tàn, đã có một vài thứ nữ “bệnh chết”, cũng có vài thứ nữ bị đưa về nhà mẹ đẻ, Hứa phu nhân nhìn thôi cũng sốt ruột. Trong lòng Hứa Đường Miên không hề mong muốn, nàng vẫn còn chút tin tưởng hỏi, “Vậy ông ngoại và cữu cữu thì sao? Còn cả Lâm thế bá nữa? Tư Mã bá bá sao ạ?” Nàng hỏi liên tục, cuối cùng trái tim cũng run lên, bởi vì nàng thấy được sự thương hại trong mắt mẫu thân. Vì cha huynh, Hứa Đường Miên nàng không thể không tới cửa cầu xin, Tả Triều Chi ngồi trong sảnh lớn vắng lặng, dường như đã sớm biết nàng sẽ đến. Nhớ tới lời mẫu thân nói, trái tim nàng đau như cắt. Mẫu thân nói, nếu không thể có được sự giúp đỡ của Tả Triều Chi, nàng nhất định sẽ bị mang tới giường của Sùng Vương, Sùng Sương là đệ đệ ruột thịt của thánh nhân, khi còn nhỏ vô tình bị ngã thọt chân, tới giờ cũng đã lỡ mất ngai vàng. Năm nay Sùng Vương 40 tuổi có lẻ, cả người toàn mỡ không nói, còn có sở thích ngược đãi nữ nhân, đã có không ít tội thần dâng hiến nữ nhi xinh đẹp trong nhà cho ông ta, chỉ cầu xin nhà mình được xóa tội, tiểu thư Lưu gia đã bị dâng tới cho Sùng Vương, trong nhà chỉ còn lại ít thê thiếp và tẩu tử của nàng ấy, ba ngày trước Lưu lớn công tử cũng đã bị chém rồi, cũng không biết sự hi sinh của Lưu tiểu thư có ích hay không, dù sao tất cả cũng chỉ là ẩn số. Nàng quen Lưu tiểu thư, hai người là bạn bè, vốn dĩ Lưu gia cũng là một gia tộc lớn, ai có thể đoán được biến cố lần này chứ, tiểu cô nương ấy cứ như vậy rơi xuống vực sâu, trong lòng nàng đau khổ thay bạn, cũng đau khổ thay mình. Nàng nhớ tới trước đây, lúc nào Tả Triều Chi cũng đối xử tốt với nàng nhất, nếu như nàng cầu xin hắn, nói với hắn mình có người trong lòng rồi, liệu hắn có giúp nàng không? Quả nhiên làm việc gì cũng phải chừa cho mình đường sống, nhớ tới mình nhục nhã Tả Triều Chi trước mặt mọi người thế nào, trong lòng nàng đột nhiên lo lắng. Tả Triều Chi đưa lưn về phía nàng, hắn biết mình sắp đạt được ước nguyện, nhưng hắn lại không có cách nào phân biệt rõ lúc này mình có vui vẻ hay không. “Triều Chi ca ca.” Nàng nhút nhát sợ hãi mở miệng, giọng nói thành thục hơn trước đây không ít, thật ra lần gặp lại đó hắn cũng chưa nảy sinh dục vọng với nàng, nhưng sau lần bắt gặp thoáng qua ở phủ Thành Vương kia, trái tim của hắn bắt đầu sa đọa, máu nóng trong người như được sống lại, sinh ra yêu hận sân si của con người. Chỉ mới nghe thấy giọng nói của nàng, cả cơ thể hắn đã như bị điện giật, hắn nảy sinh phản ứng sinh lý đáng xấu hổ, cho nên chỉ có thể đưa lưng về phía nàng. Thính lực của hắn rất tốt, có thể nghe được tiếng bước chân của nàng tới gần. “Triều Chi ca ca, huynh có thể giúp phụ thân và ca ca của ta được không, ta… coi như là niệm chút tình cảm của chúng ta khi còn nhỏ?” Trong lúc rơi vào tuyệt vọng, suy nghĩ của nàng trở nên hỗn loạn, tăm tối, Đường Miên tự thôi miên chính mình, nàng từng cứu hắn, chỉ cần hắn có thể giúp nàng vượt qua cửa ải lần này là được rồi. “Sau này chúng ta… vẫn là bạn được không? Triều Chi ca ca, ta có người trong lòng rồi.” Nàng vốn là tiểu thư khuê các được lớn lên trong ngàn vạn kiều sủng, có chút yếu ớt, có chút ngây thơ, tâm địa lương thiện, nhưng lại có cái tôi rất cao, lúc nào cũng chú trọng mặt mũi của mình, ép buộc bản thân duy trì khí chất lớn tiểu thư, nhưng đối mặt với Tả Triều Chi, chút tính khí nhỏ của nàng cũng chẳng thể nào giấu được.
0 bình luận