Nhớ Em
Đông Ca ( Tô Mã Lệ)
Chương 16
“Trần Lâm, đây là cuộc sống của bản thân cậu.” Hàng Cẩm nửa ôm hờ, cau mày nhìn học sinh đang đi ngang qua, dùng hết sức đỡ người dậy: “Dù thế nào đi chăng nữa, cậu không cần phải xin lỗi tôi.” Trần Lâm từ từ ngẩng đầu lên khỏi vai cô, mái tóc xoăn đen che đi lông mày, chỉ lộ ra đôi mắt đỏ ngầu, gáy nổi mấy đường gân xanh, có vẻ như đang kìm nén cảm xúc nào đó, sau đó như mất đi sức lực, bả vai gục xuống, giọng mang theo cảm giác...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận