Chương 37
Bùi Chẩn giữ cô trong tầm tay, không nói gì, mắt đưa xuống nhìn hai bàn chân trần trụi. Sắc đỏ của sơn móng chân bị cái nóng hun tới đỏ bừng, vài vết bẩn bên trên, không còn màu trắng nõn. Hắn cong lưng cởi giày ra, hai ngón tay cầm giày đặt trước mũi chân Trần Tĩnh, nói:”Đeo vào đi”. Hành động thân mật, nhưng lời nói lại nhạt nhẽo, làm cô cân nhắc một lát. Cô treo trái tim, thử thăm dò nói: “Chân bẩn…” Nhưng Bùi Chẩn vẫn như cũ, nói câu:”Đeo vào đi”. Tựa như...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận