Chương 20

Trần Tĩnh nhìn theo bóng dáng kia, ngốc lăng vài giây. Mình ngồi chỗ này do dự thấp thỏm, mà tên kia lại như người chẳng có việc gì. Hừ một tiếng bằng mũi, cười tự giễu. Cô đứng lên, dậm dậm chân, như muốn xúc cảm hoảng loạn của bản thân rơi xuống, tiếp bước đi theo vào khu nhà. Trong lòng Trần Tĩnh nghĩ ngợi phẫn quất khó có thể bình tĩnh được, chân bước thong dong rất chậm, khác hẳn so với ngày thường chỉ muốn chạy nhanh về nhà, lúc đổi giày bàn chân còn đỏ...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận